Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Sao
  • Tâm sự
  • Tử vi
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
Con sinh được 3 ngày mẹ đã phải chích máu tay con cho chồng đi xét nghiệm ADN và cái kết….

Con sinh được 3 ngày mẹ đã phải chích máu tay con cho chồng đi xét nghiệm ADN và cái kết….

Thanh Thanh 31 Tháng 7, 2025

Con vừa sinh được ba ngày. Tôi còn chưa kịp đặt tên cho con. Vậy mà người chồng đầu ấp tay gối lại nhìn tôi bằng ánh mắt lạ lẫm. Anh không nói một lời, chỉ lạnh lùng thốt ra hai chữ: “Xét nghiệm.”

Và rồi… tôi phải dùng chính máu tay con mình cho anh mang đi làm ADN.

Ba ngày sau sinh. Phòng hậu sản ngập ánh nắng vàng nhạt. Tiếng trẻ con khóc lúc cao lúc thấp hoà với âm thanh bước chân y tá, lời thì thầm của những bà mẹ trẻ khác đang bồng con. Tôi ôm đứa bé đỏ hỏn trên tay, ngắm gương mặt nhỏ bé đang say ngủ mà lòng rưng rưng. Là con tôi. Là máu mủ ruột rà, là kết tinh của một tình yêu mà tôi từng tin là không thể phai.

Thế mà… chỉ sau 3 ngày, tôi đã không còn dám chắc mình đang sống trong một gia đình đúng nghĩa.

Hải – chồng tôi – đứng nơi cuối giường, khoanh tay, ánh mắt nghi ngờ. Anh không chạm vào con. Không hỏi han tôi sau ca sinh đau đớn. Chỉ im lặng đến khó hiểu. Tôi nghĩ có thể anh bị sốc, có thể anh lo lắng… cho đến khi tôi nhìn thấy tờ giấy anh cầm trên tay: Phiếu đăng ký xét nghiệm huyết thống.

Tôi cứng người.

“Anh… cái gì đây?” – Tôi run run hỏi.

Anh không trả lời, chỉ lặng lẽ móc ra một chiếc lọ nhỏ bằng thủy tinh có sẵn cồn sát trùng, bông gòn, gạc vô trùng và một cây kim chích máu.

Tôi hiểu ngay. Anh muốn lấy máu con đi xét nghiệm ADN.

“Anh điên à? Con mới sinh có 3 ngày. Nó còn bé quá. Làm sao anh có thể—”

“Vậy em nói đi,” – giọng anh đanh lại, “Tại sao nó không giống anh? Mắt nó màu nâu sáng, tóc xoăn nhẹ, mũi không giống cả em lẫn anh. Em nghĩ anh ngu ngốc đến mức không nhận ra sao?”

Tôi nhìn con, rồi nhìn anh. Mắt tôi nhòa lệ. Bao nhiêu cảm xúc đau đớn ùa tới như một đợt sóng quét sạch tất cả lý trí. Tôi thẫn thờ.

“Em không làm gì có lỗi với anh cả,” – tôi nói, “Con là của anh. Anh có thể nghi ngờ em, nhưng đừng làm hại con. Đừng bắt nó phải chịu vết chích đầu tiên vì sự nghi kỵ của cha ruột.”

Anh không lay chuyển. Trái lại, anh thở dài một tiếng như thể tất cả sự chịu đựng trong anh đã vượt quá giới hạn. “Vậy thì chứng minh đi.”

Tôi nhìn con. Ngón tay nhỏ xíu của bé nắm lấy vạt áo tôi, gương mặt vẫn ngây thơ trong giấc ngủ. Làm mẹ, tôi không thể để con chịu đựng. Nhưng cũng không thể im lặng để chồng mình tiếp tục sống trong ngờ vực độc địa.

Thế là tôi cắn răng. Tự tay sát trùng ngón tay con. Tôi không dám dùng kim. Tôi xin y tá giúp một cái kim chuyên dụng lấy máu cho trẻ sơ sinh. Vết chích nhỏ, máu rịn ra thành giọt. Tôi thấm máu vào giấy theo hướng dẫn trong tờ phiếu xét nghiệm.

“Anh mang đi đi,” – tôi nói, “Và cầu trời anh đủ tỉnh táo để đối mặt với kết quả.”

Anh cầm lấy mẫu, không một cái ôm an ủi, không một ánh mắt dành cho con. Cánh cửa khép lại sau lưng anh như một bản án lạnh lùng. Tôi ngồi đó, tay ôm con, lòng trống rỗng. Trong vòng tay tôi, con vẫn ngủ yên. Nó không biết cha mình vừa mang một phần máu của nó đi để kiểm chứng xem nó có thực sự được thừa nhận hay không.

Tôi khóc.

Không phải vì nỗi nhục bị nghi ngờ. Mà vì con tôi – mới ba ngày tuổi – đã phải chịu một nhát dao nghi kỵ đầu đời.

Ba ngày sau khi anh mang mẫu máu con đi, tôi không thấy anh quay lại. Không một tin nhắn. Không một cuộc gọi. Phòng hậu sản chỉ còn hai mẹ con tôi – một đứa trẻ chưa đầy tuần và một bà mẹ trẻ rướm máu lòng.

Tôi tự tay làm hết mọi việc: cho con bú, thay tã, lau người… Đêm đến, con quấy khóc, tôi bế ru con hàng giờ trong ánh đèn mờ mờ của phòng bệnh. Có lúc tôi tưởng mình gục ngã, nhưng tiếng thở yếu ớt của con là lời gọi nhắc nhở: “Mẹ phải cố.”

Ngày tôi làm thủ tục xuất viện, anh xuất hiện. Trễ nải. Lặng lẽ. Trên tay là phong bì dán kín – kết quả xét nghiệm ADN. Tôi không cần nhìn. Tôi biết chắc kết quả đó là gì. Nhưng tôi vẫn hỏi:

“Anh đã đọc chưa?”

Anh gật đầu, mắt cụp xuống.

“Tôi… đã sai,” – anh nói khẽ, giọng khàn đặc như người mất ngủ mấy đêm liền. “Con là của tôi. Tỉ lệ khớp 99,999%. Nó là con tôi, không phải của ai khác.”

Tôi không nói gì. Con nằm trong nôi cạnh tôi, đôi mắt bé mở tròn nhìn anh như thể cũng đang dò xét gương mặt người cha.

“Anh muốn gì?” – Tôi hỏi.

“Anh xin lỗi. Anh biết anh không xứng. Nhưng… anh muốn chuộc lại lỗi lầm.”

Tôi bật cười. Tiếng cười chua chát đến nghẹn họng.

“Anh muốn chuộc lại? Sau khi ép tôi chích máu con, nghi ngờ phẩm hạnh vợ mình chỉ vì một cái mũi không giống anh? Sau khi để tôi một mình trải qua từng giờ chăm con, tự chống chọi với nỗi đau sinh nở và nỗi nhục bị phản bội?”

Anh im lặng.

“Anh có biết vết thương của tôi không nằm ở da thịt, mà nằm trong trái tim không? Và đau hơn cả là ánh mắt con – nó sẽ lớn lên trong một gia đình mà cha nó từng đem giọt máu của nó đi để kiểm chứng giá trị tồn tại của chính nó?”

Anh quỳ xuống. Giữa hành lang bệnh viện, anh gục mặt vào lòng bàn tay, khóc như một đứa trẻ. Người đàn ông tôi từng yêu, từng ngưỡng mộ vì sự mạnh mẽ, giờ đây đang tan vỡ trước mặt tôi.

“Em có thể tha thứ cho anh không?”

Tôi nhìn anh. Nhìn kỹ hơn bao giờ hết. Người đàn ông này là cha của con tôi. Nhưng liệu có còn là người chồng xứng đáng nữa không?

Tôi trả lời bằng một câu hỏi:

“Nếu kết quả không phải như vậy thì sao? Anh sẽ làm gì?”

Anh ngước lên, bối rối.

“Anh… sẽ không biết phải làm gì. Nhưng anh cần biết chắc.”

“Thì đó,” – tôi nói, “Anh đã sẵn sàng rũ bỏ cả vợ và con chỉ vì một nghi ngờ chưa kiểm chứng. Anh đặt sự nghi ngờ lên trên tình nghĩa. Trên cả bản năng làm cha. Và giờ… dù có hối hận, thì vết thương cũng đã nằm lại rồi.”

Tôi không quát mắng. Không rơi nước mắt. Tôi chỉ cảm thấy trống rỗng.

Anh xin được đón mẹ con tôi về. Nhưng tôi từ chối. Tôi quyết định đưa con về nhà ngoại. Không phải vì tôi muốn chia cắt tình cha con – mà tôi cần thời gian. Để chữa lành. Để nhìn lại chính mình. Và cũng để anh hiểu: yêu thương không chỉ là máu mủ, mà còn là niềm tin.

Anh đến thăm con đều đặn. Không còn lời biện minh, không còn giận dữ. Chỉ có sự lặng lẽ và kiên trì. Anh học cách bế con, thay tã, dỗ con ngủ. Con cũng dần quen với hơi thở và giọng nói của anh. Tôi chứng kiến tất cả – vừa xót xa vừa bình thản.

Một lần, khi con bập bẹ tiếng “ba”, anh òa khóc. Không phải vì vui. Mà vì biết con đã tha thứ trước cả khi anh kịp xin lỗi.

Với tôi thì khác. Tôi không quên được. Nhưng tôi cũng không muốn mang giận dữ làm tổ trong tim mình mãi mãi. Tôi nói với anh:

“Anh không cần phải xin lỗi nữa. Nếu anh thực sự thương con, thì hãy là một người cha đúng nghĩa. Còn em… có thể sẽ học cách tin anh lại. Nhưng không phải bây giờ.”

Giọt máu có thể chứng minh huyết thống. Nhưng không thể chứng minh tình yêu.

Một gia đình không được xây bằng ADN. Mà được giữ bằng lòng tin.

Prev Article
Next Article

Related Articles

Chồng tôi âm thầm mua nhà cho nh;ân t;ình, tôi âm thầm làm một điều khiến họ m:;ất tất cả…Tôi là Lan, 35 tuổi, kết h:;ôn với Tuấn đã 10 năm. Tưởng chừng cuộc h:;ôn nhân của tôi vẫn êm đẹp, nhưng không… Tôi phát hiện chồng mình ng;oại t;ình một cá:;ch đ;;au đ;;ớn nhất.

Chồng tôi âm thầm mua nhà cho nh;ân t;ình, tôi âm thầm làm một điều khiến họ m:;ất tất cả…Tôi là Lan, 35 tuổi, kết h:;ôn với Tuấn đã 10 năm. Tưởng chừng cuộc h:;ôn nhân của tôi vẫn êm đẹp, nhưng không… Tôi phát hiện chồng mình ng;oại t;ình một cá:;ch đ;;au đ;;ớn nhất.

Lúc biết mình chẳng còn sống được mấy ngày nữa anh rể bất ngờ gọi tôi vào phòng kín rồi đưa 3 tỷ cùng lời đề nghị rù-ng mình, muốn tôi phải giấu chị g::ái? Tôi thấy có lỗi với chị lắm…

Lúc biết mình chẳng còn sống được mấy ngày nữa anh rể bất ngờ gọi tôi vào phòng kín rồi đưa 3 tỷ cùng lời đề nghị rù-ng mình, muốn tôi phải giấu chị g::ái? Tôi thấy có lỗi với chị lắm…

HOT NEWS

  • “Em không thể có con” – Câu nói của vợ khiến tôi suýt ký đơn ly hôn vào 5 năm trước… cho đến ngày nghỉ phép trở về thì nhận được tin vui, vợ hạ sinh 3 đứa trẻ cùng một lúc nhưng điều không ngờ nhất là…
    “Em không thể có con” – Câu nói của vợ khiến tôi suýt ký đơn ly hôn vào 5 năm trước… cho đến ngày nghỉ …
  • Tôi năm nay đã gần 60t, đã có 3 tỷ tiết kiệm định để lúc ma chay nhưng các con đều nằng nặc đòi đưa hết tiền mới cho về ở cùng
    Tôi năm nay đã gần 60t, đã có 3 tỷ tiết kiệm định để lúc ma chay nhưng các con đều nằng nặc đòi đưa …
  • Đúng ngày dạm ngõ, vừa nhìn thấy đôi giày của mẹ chồng tương lai, tôi báo cho mẹ rồi hủy hôn ngay…
    Đúng ngày dạm ngõ, vừa nhìn thấy đôi giày của mẹ chồng tương lai, tôi báo cho mẹ rồi hủy hôn ngay…
  • Có con trai 6t, tôi đi bước nữa với trai tân kém tuổi. Đêm tân hôn tôi mới biết vì sao anh ta muốn cưới tôi bằng được
    Có con trai 6t, tôi đi bước nữa với trai tân kém tuổi. Đêm tân hôn tôi mới biết vì sao anh ta muốn cưới …
  • Bà cụ bán nhà chia tiền cho 3 con gái, nhưng yêu cầu mỗi tháng gửi cho mình 3 triệu phụ dưỡng, ai cũng từ chối, chỉ có chị cả đồng ý
    Bà cụ bán nhà chia tiền cho 3 con gái, nhưng yêu cầu mỗi tháng gửi cho mình 3 triệu phụ dưỡng, ai cũng từ …
  • Cựu binh Mỹ trở lại Việt Nam tìm người phụ nữ mình từng yêu và có con với mình trong lúc chiến tranh, nhưng khi gặp lại, ông chết lặng vì phát hiện ra bà ấy chính là…
    Cựu binh Mỹ trở lại Việt Nam tìm người phụ nữ mình từng yêu và có con với mình trong lúc chiến tranh, nhưng khi …
  • Tôi đã ngủ với một người đàn ông lạ ở tuổi 65 – và sáng hôm sau, sự thật khiến tôi bàng hoàng…
    Tôi đã ngủ với một người đàn ông lạ ở tuổi 65 – và sáng hôm sau, sự thật khiến tôi bàng hoàng…
  • Sâu thẳm trong lòng, tôi biết rằng câu chuyện này chỉ mới bắt đầu, và bí mật đằng sau chiếc điện thoại ấy sẽ dẫn chúng tôi vào một cơn bão lớn hơn
    Sâu thẳm trong lòng, tôi biết rằng câu chuyện này chỉ mới bắt đầu, và bí mật đằng sau chiếc điện thoại ấy sẽ dẫn …
  • Của hồi môn mẹ tặng con dâu, 3 cây vàng, không nhiều nhưng là tấm lòng, từ nay con về nhà bố mẹ sống sẽ như con gái trong nhà
    Của hồi môn mẹ tặng con dâu, 3 cây vàng, không nhiều nhưng là tấm lòng, từ nay con về nhà bố mẹ sống sẽ …

Bài viết mới

  • 2 em bé gái sinh đôi mất tích ở bệnh viện năm 1999, sau 26 năm gia đình vẫn mòn mỏi đi tìm thì người y tá năm xưa mới nói ra sự thật
    2 em bé gái sinh đôi mất tích ở bệnh viện năm 1999, sau 26 năm gia đình vẫn mòn mỏi đi tìm thì người …
    Năm 1999, trong một ca sinh tại bệnh viện phụ …
  • Trong ngày đưa vợ vào phòng sinh, tôi chạm mặt người yêu cũ của vợ đang đưa vợ anh ta sinh con, và cả hai đứa trẻ đều mang chung một đặc điểm kỳ lạ
    Trong ngày đưa vợ vào phòng sinh, tôi chạm mặt người yêu cũ của vợ đang đưa vợ anh ta sinh con, và cả hai …
    Tôi vốn ghét con số sáu. Không phải vì mê …
  • Sinh nhật mẹ chồng, chị chồng đặt 15 mâm cỗ hết 35 triệu, nói là chia đôi chi phí nhưng khi trả tiền không góp một đồng
    Sinh nhật mẹ chồng, chị chồng đặt 15 mâm cỗ hết 35 triệu, nói là chia đôi chi phí nhưng khi trả tiền không góp …
    Sinh nhật mẹ chồng, chị chồng đặt 15 mâm cỗ …
  • Giúp việc bị đuổi khỏi nhà chỉ vì nghi ăn cắp chiếc đồng hồ Rolex, ai mà có ngờ bà lại cứu chủ nhà….
    Giúp việc bị đuổi khỏi nhà chỉ vì nghi ăn cắp chiếc đồng hồ Rolex, ai mà có ngờ bà lại cứu chủ nhà….
    “Chiếc đồng hồ Rolex biến mất vào một buổi sáng …
  • Nửa đêm, con rể gọi điện bảo bố vợ mang con gái về dạy lại, 15 phút sau ông có mặt và mang theo một thứ khiến con rể lặng nín
    Nửa đêm, con rể gọi điện bảo bố vợ mang con gái về dạy lại, 15 phút sau ông có mặt và mang theo một …
    Nửa đêm, con rể gọi điện bảo bố vợ mang …
  • Hàng xóm không giao lưu với ai bỗng mời đám cưới, cả làng chẳng ai buồn đi
    Hàng xóm không giao lưu với ai bỗng mời đám cưới, cả làng chẳng ai buồn đi
    Nhà ông Tân đã chuyển về làng sinh sống được …
  • Bà mẹ chồng quê Bắc Giang sợ con trai theo người yêu về tận Thanh Hóa ở rể nên vội vàng bắt xe về thẳng nhà thông gia, vừa đến cổng mẹ chồng đã tái hết mặt
    Bà mẹ chồng quê Bắc Giang sợ con trai theo người yêu về tận Thanh Hóa ở rể nên vội vàng bắt xe về thẳng …
    Ở một làng quê nhỏ thuộc huyện Lục Ngạn, Bắc …
  • Mẹ già giả điêng thử lòng các con, nào ngờ 5 năm sau bật khóc khi biết bộ mặt thật…
    Mẹ già giả điêng thử lòng các con, nào ngờ 5 năm sau bật khóc khi biết bộ mặt thật…
    Mẹ gi/à gi//ả điê//ngg thử lòng các con, nào ngờ …
  • Nóng thì bật quạt thêm, mẹ ạ. Tiền ăn cả tháng mẹ đưa có năm trăm nghìn, mà điện thì cứ bật cả ngày, tụi con xoay sao nổi?
    Nóng thì bật quạt thêm, mẹ ạ. Tiền ăn cả tháng mẹ đưa có năm trăm nghìn, mà điện thì cứ bật cả ngày, tụi …
    Trời tháng sáu như thiêu như đốt. Cái oi bức …
  • Chưa kịp để anh Dũng nói gì, Tí lấy từ túi ra một chiếc vòng bạc cũ kỹ, đặt vào tay chị Hiền: “Đây là món đồ duy nhất mẹ cháu để lại.
    Chưa kịp để anh Dũng nói gì, Tí lấy từ túi ra một chiếc vòng bạc cũ kỹ, đặt vào tay chị Hiền: “Đây là …
    Chưa kịp để anh Dũng nói gì, Tí lấy từ …

Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Copyright © 2025 Tin nhanh
Liên hệ: [email protected]