Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Sao
  • Tâm sự
  • Tử vi
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
Ế quá lại quá thì tôi lấy đại chồng câm điếc, ai ngờ đêm tân hôn lại thấy tiếng chồng thầm thì…

Ế quá lại quá thì tôi lấy đại chồng câm điếc, ai ngờ đêm tân hôn lại thấy tiếng chồng thầm thì…

Thanh Thanh 18 Tháng 6, 2025

“Ế quá lại quá thì tôi lấy đại chồng câm điếc, ai ngờ đêm tân hôn lại thấy tiếng chồng thầm thì…”

Đó là câu chuyện của tôi – Linh, cô gái nhỏ lớn lên ở vùng ven đô phía Đông Sài Gòn, cái nơi đất chật người đông, thanh xuân người ta như xe buýt giờ cao điểm, vụt qua trước mắt nếu không chen, không liều thì chỉ còn biết đứng nhìn. Tôi không chen, cũng không liều, nên năm 30 tuổi, tôi vẫn ế.

Gia đình tôi sốt ruột. Hàng xóm nói ra nói vào. Mẹ tôi buồn đến độ suốt ngày đi chùa cầu duyên cho tôi. Một lần, sau một buổi tụng kinh ở chùa Vĩnh Nghiêm, mẹ tôi quen được một người mai mối tên bà Bảy. Bà này có tiếng mát tay, ai nhờ mai mối cũng “thoát ế”.

“Có một thằng trai trạc tuổi con. Ngoan, hiền, tử tế, chỉ có điều… nó bị câm điếc từ nhỏ. Nhưng nhà nó cũng không đến nỗi, có nghề mộc gia truyền, làm ăn được. Con thử gặp đi, biết đâu hợp duyên.” – Bà Bảy nói vậy.

Tôi cười nhạt. Lấy người bình thường còn thấy sợ, huống hồ người câm điếc. Nhưng rồi, một ngày nọ, khi nhìn thấy Facebook đứa bạn cấp ba đăng ảnh cưới, dưới đó là hàng ngàn bình luận chúc mừng, tôi cảm thấy cô độc kinh khủng.

Tôi đồng ý gặp thử. Và rồi tôi gặp anh – Huy.

Anh không nói, cũng không nghe. Giao tiếp bằng ký hiệu hoặc viết ra giấy. Nhưng ánh mắt anh… rất đặc biệt. Ánh mắt ấy có chiều sâu, có sự ấm áp mà tôi chưa từng thấy ở ai. Anh không đẹp trai, nhưng nét mặt hiền lành, dáng người rắn rỏi, bàn tay chai sạn vì cưa gỗ, tiện trụ suốt ngày. Anh lặng lẽ rót trà cho mẹ tôi, rồi đưa tôi một gói bánh cốm tự làm. Không nói, không nịnh nọt. Mọi thứ đều chân thành, đơn giản đến mức khiến tôi thấy nhẹ nhõm.

Vài tuần sau, tôi nhận lời quen anh. Chúng tôi không yêu nhau cuồng nhiệt, cũng chẳng viết những dòng lãng mạn trên mạng xã hội. Mọi thứ diễn ra chậm rãi, lặng lẽ. Nhưng tôi thấy bình yên. Bên anh, tôi không cần phải gồng mình làm “gái ngoan có giá trị”.

Gia đình tôi ban đầu phản đối. Ba tôi quát: “Con có vấn đề gì mà phải lấy thằng câm điếc? Mày thiếu gì người!”. Nhưng sau vài lần gặp, chứng kiến sự chăm sóc của Huy với tôi – tỉ mỉ, kiên nhẫn, tận tâm – thì ba mẹ tôi cũng xuôi.

Đám cưới tổ chức đơn giản. Không sân khấu, không MC ồn ào. Chỉ có vài mâm cơm, họ hàng gần xa, và một bài phát biểu do tôi thay anh đọc.

Tôi không mong đợi đêm tân hôn sẽ ngọt ngào. Tôi chỉ mong không awkward quá. Chúng tôi chỉ mới hôn nhau được vài lần, mà là hôn ngượng nghịu như học sinh lớp 8.

Tôi vào phòng trước, mặc chiếc váy ngủ mẹ tôi mới tặng. Mùi tinh dầu oải hương lan tỏa. Lòng tôi bồn chồn.

Anh bước vào. Vẫn ánh mắt đó, ánh mắt khiến tim tôi dịu lại. Anh tiến đến, nhẹ nhàng nắm tay tôi. Tôi ngước nhìn anh cười, không biết nói gì.

Và rồi…

“Em có lạnh không?”

Tôi tưởng mình nghe nhầm.

Tôi quay phắt lại.

“Anh… vừa nói gì đó?” – Tôi lắp bắp.

Anh nhìn tôi, mắt đầy bất ngờ và… sợ hãi. Như thể anh vừa lỡ để lộ bí mật gì đó suốt nhiều năm.

“Anh… nói được sao?” – Tôi hỏi, giọng run run.

Anh im lặng. Không lắc đầu, không gật. Chỉ nhìn tôi, rất lâu. Sau đó, anh khẽ gật.

Rồi anh bắt đầu kể.

Anh không bị câm. Cũng chẳng bị điếc. Tất cả chỉ là giả vờ.

“Hồi nhỏ, anh nói chuyện bình thường. Nhưng khi 7 tuổi, anh chứng kiến mẹ mình tự tử sau khi bị ba anh đánh đập. Anh hoảng loạn, sốc nặng, không nói năng gì suốt 2 năm. Ai cũng nghĩ anh bị câm điếc. Sau này, anh… giữ nguyên điều đó. Không ai ép anh nói, không ai bắt anh phải giải thích bất kỳ điều gì. Anh được ở trong một cái vỏ, và thấy an toàn.”

Tôi không biết phải cảm thấy gì lúc đó. Cảm giác như vừa cưới một người xa lạ. Nhưng ánh mắt anh không thay đổi. Vẫn là ánh mắt ấy, người đàn ông đã chăm sóc tôi bằng sự lặng thinh dịu dàng. Dù giả vờ, nhưng anh chưa từng giả tạo trong tình cảm.

Tôi không giận. Chỉ thấy… đau.

“Tại sao lại chọn em?”

Anh cười. Nụ cười buồn:

“Vì em không hỏi gì nhiều. Em không cố gắng thay đổi anh. Em nhìn anh như anh vốn là. Em không thương hại, cũng không tò mò. Chỉ có em là đối xử với anh như một người bình thường nhất.”

Tôi khóc. Không vì bị lừa. Mà vì nhận ra, có lẽ, cả tôi và anh đều đang sống với những vết thương cũ kỹ. Và trong một thế giới đầy ồn ào, chúng tôi đã tìm thấy nhau bằng sự im lặng

Sau đêm tân hôn, tôi thức dậy với một cảm giác lạ lẫm.

Anh – người đàn ông tôi gọi là chồng – đang nằm bên cạnh, thở đều đều. Bàn tay anh vẫn nắm hờ tay tôi như sợ tôi tan biến. Mọi thứ vẫn yên tĩnh, nhưng không còn là sự im lặng của người câm. Đó là sự im lặng… của một bí mật.

Tôi không thể ngủ lại. Trên trần nhà, quạt quay nhè nhẹ. Gió từ cửa sổ lùa vào, mang theo mùi gỗ thông cưa dở từ xưởng phía sau nhà.

Chồng tôi – Huy – làm nghề mộc. Gia đình anh có một xưởng gỗ nhỏ nằm sau khu vườn, sát mé rừng cao su ở Bình Dương. Sau đám cưới, tôi chuyển về sống cùng anh trong ngôi nhà gỗ do chính tay anh dựng nên. Mọi chi tiết, từ bậc cầu thang, tay nắm cửa đến giường ngủ đều do anh làm. Ngôi nhà không lớn, nhưng ấm cúng và tinh tế đến kỳ lạ – như chính con người anh.

Vài ngày sau đám cưới, cuộc sống của tôi bước vào một chương hoàn toàn mới.

Ban ngày, tôi phụ anh trong xưởng, học cách phân loại gỗ, làm sạch, đánh bóng. Anh dạy tôi bằng từng dòng chữ viết tay. Nhưng thi thoảng, khi tưởng tôi không để ý, tôi thấy môi anh mấp máy… như đang đọc thầm, hoặc hát nhẩm một điều gì đó. Lúc tôi hỏi, anh chỉ cười, không trả lời.

Ban đêm, chúng tôi ăn cơm dưới ánh đèn vàng ấm. Anh bắt đầu nói nhiều hơn – vẫn nhỏ nhẹ, khẽ khàng – như thể từng từ ngữ đều phải vượt qua một lớp ký ức nặng nề. Những câu chuyện về tuổi thơ ở vùng quê nghèo miền Tây, những đêm nằm co ro sau tiếng cãi vã của ba mẹ, những buổi đi học bị bạn trêu chọc là “thằng câm”… tất cả đọng lại trong tôi một nỗi thương sâu sắc.

Rồi một hôm, anh đưa tôi đi qua cánh rừng cao su phía sau nhà, dẫn đến một căn chòi gỗ nhỏ giữa rừng – gần như không ai lui tới.

“Đây là nơi anh hay trốn mỗi khi muốn biến mất khỏi thế giới.” – Anh nói, giọng trầm.

Căn chòi đơn sơ, nhưng rất sạch sẽ. Trên bàn là một chiếc radio cũ, vài quyển sách ngả màu và một khung ảnh gỗ úa màu đặt úp mặt xuống.

Tôi tò mò lật khung ảnh lên. Và rồi… tim tôi thắt lại.

Trong ảnh là một cô gái trẻ, mặc áo dài trắng, đứng cạnh anh. Hai người cười rất tươi.

“Cô ấy là ai?” – Tôi hỏi, chờ một lời giải thích.

Anh im lặng rất lâu.

“Tên cô ấy là Duyên. Người yêu cũ của anh… và là lý do anh quyết định giả câm điếc suốt 10 năm.”

Tôi chết lặng. Không phải vì ghen – mà vì những gì anh sắp nói ra

Anh kể…

Hồi còn là sinh viên kiến trúc, Huy là một người năng động, thông minh và đầy hoài bão. Anh yêu Duyên – bạn học cùng lớp – một mối tình sinh viên kéo dài 3 năm. Họ đã đính hôn, chuẩn bị cưới.

Nhưng vào đúng ngày anh đến nhà Duyên ra mắt, tai họa xảy ra. Một tên trộm lẻn vào nhà cô lúc không có ai. Duyên phát hiện, chống cự, và bị sát hại.

Cảnh sát bắt được hung thủ. Nhưng điều khiến Huy suy sụp không chỉ là cái chết của người yêu – mà là chính anh đã không đến kịp để cứu cô. Chỉ cách nhau 10 phút.

“Nếu hôm đó anh không ghé quán café để nghe nhạc, nếu anh không mải mê với bản vẽ nhà gỗ… thì cô ấy vẫn còn sống.”

Quá đau đớn, Huy cắt đứt mọi liên lạc, rời thành phố, về quê. Anh không nói chuyện với bất kỳ ai nữa. Ban đầu là do ám ảnh. Sau đó là… cố tình. Như một hình phạt cho chính mình.

“Anh tự nguyện làm người câm. Anh nghĩ… nếu mình không nói nữa, không cười nữa, thì quá khứ cũng sẽ im đi.”

Nghe đến đó, tôi không biết nên thương hay giận.

Tôi bước ra khỏi căn chòi, đứng giữa rừng cao su yên tĩnh. Trời lất phất mưa.

Anh đi theo sau, khẽ nói:

“Anh không nói dối em vì muốn lừa dối. Mà vì… anh nghĩ, một người như anh… không xứng đáng được yêu lần nữa.”

Tối đó, tôi không nói chuyện với anh. Tôi nằm quay lưng lại, trằn trọc giữa mùi gỗ thơm và mùi mưa lạnh.

Tôi hiểu: Anh từng yêu sâu đậm, và từng mất tất cả. Nhưng tôi thì sao? Tôi đâu phải cái bóng để lấp vào khoảng trống? Tôi đã chọn anh khi tưởng rằng anh câm điếc – hóa ra tôi là người được thương hại hay được thay thế?

Sáng hôm sau, tôi gói ghém đồ đạc. Không khóc, không trách, chỉ để lại một mảnh giấy:

“Anh không cần phải tiếp tục câm nữa. Nhưng em cũng không thể tiếp tục nếu em chỉ là kẻ đến sau một hồn ma.”

Tôi về lại nhà mẹ. Một tuần không liên lạc.

Tối thứ bảy, có người gửi cho tôi một gói hàng.

Bên trong là một chiếc hộp gỗ nhỏ, khắc tinh xảo. Bên trong hộp là một bản vẽ tay – mô hình ngôi nhà gỗ nhỏ giữa rừng, có cửa sổ nhìn ra vườn hoa và một chiếc xích đu đôi.

Kèm theo là một bức thư – viết tay, nét chữ quen thuộc:

“Anh không thể thay đổi quá khứ. Nhưng nếu em cho phép, anh sẽ dành hết phần đời còn lại để xây một hiện tại tử tế – không cho em thay thế ai, mà để em trở thành điều duy nhất.

Anh đã sống trong im lặng quá lâu. Nếu em chịu quay lại, anh sẽ không im nữa.

Và lần này, anh sẽ nói:

Anh yêu em, Linh. Không vì em là ai, mà vì khi ở cạnh em, anh được là chính mình.”

Tôi đã khóc. Rất lâu.

Một tháng sau, tôi trở lại căn nhà gỗ. Anh đang đánh bóng một chiếc bàn. Nghe tiếng bước chân, anh quay lại. Không nói gì. Nhưng đôi mắt… ánh lên niềm hy vọng mong manh.

Tôi đặt tay lên vai anh, khẽ nói:

“Em về rồi.”

Và lần này, trong im lặng của rừng, của gỗ, của lòng người từng tổn thương… chúng tôi bắt đầu lại – không cần che giấu.

Prev Article
Next Article

Related Articles

Sau cưới chồng đưa lương cho mẹ giữ, 3 năm sau mẹ chồng khóc lóc hối hận đưa tôi một tờ giấy trên bàn – News

Sau cưới chồng đưa lương cho mẹ giữ, 3 năm sau mẹ chồng khóc lóc hối hận đưa tôi một tờ giấy trên bàn – News

Chú rể dùng m;iệng trao nhẫn cưới, hai họ bật khσ́ƈ khi nhìn thấy gương мặᴛ cô dâu – Mõ làng Showbiz

Chú rể dùng m;iệng trao nhẫn cưới, hai họ bật khσ́ƈ khi nhìn thấy gương мặᴛ cô dâu – Mõ làng Showbiz

HOT NEWS

  • Cả làng xót xa khi người cha già lọm khọm tự tay chăm con gái tâm thần suốt 20 năm, cho đến 1 hôm ai đi qua nhà ông cũng thấy mùi hôi tanh bốc lên nồng nặc
    Cả làng xót xa khi người cha già lọm khọm tự tay chăm con gái tâm thần suốt 20 năm, cho đến 1 hôm ai …
  • Đội xây dựng cứ đào móng đến đoạn này là máy móc hư, người bị thương, đất nứt toác
    Đội xây dựng cứ đào móng đến đoạn này là máy móc hư, người bị thương, đất nứt toác
  • Lén cho chồng cũ vay 300 triệu để làm ăn. Sau khi cho vay, chồng cũ như bốc hơi vậy. Tôi không thể liên lạc với anh ta trong suốt nửa năm qua, khiến tôi ăn ngủ không ngon. Tôi sợ anh ta sẽ cầm tiền bỏ trốn. Tôi cũng không dám nói với chồng, vì sợ anh sẽ tức giận khi biết tôi đã cho chồng cũ vay tiền mà không bàn bạc với anh., anh ta bặt vô âm tín nửa năm. Tôi bắt đầu thấy mình thật dại trai, xác định mất luôn số tiền lớn. Nào ngờ ngày đi đón con bỗng gặp lại anh ta, vừa nhìn tôi tái mặt khi thấy đứng bên cạnh anh ta chính là…
    Lén cho chồng cũ vay 300 triệu để làm ăn. Sau khi cho vay, chồng cũ như bốc hơi vậy. Tôi không thể liên lạc …
  • Người lính cứu hỏa bế một cậu bé mồ côi chạy ra khỏi đám cháy, ai mà có ngờ đó lại là đứa con thất lạc 10 năm trước
    Người lính cứu hỏa bế một cậu bé mồ côi chạy ra khỏi đám cháy, ai mà có ngờ đó lại là đứa con thất …
  • Người phụ nữ bán trá đá đầu ngõ bị cả xóm chê là chửa hoang, 1 mình nuôi con con gái đậu đại học y, nào ngờ 1 ngày có người đàn ông lái 20 chiếc xe tải chở sính lễ về làng hỏi cưới và tuyên bố sự thật  suốt bao năm…
    Người phụ nữ bán trá đá đầu ngõ bị cả xóm chê là chửa hoang, 1 mình nuôi con con gái đậu đại học y, …
  • Chỉ bún với đậu thì tôi bán làm gì? Chả bõ công thuê người rửa bát! Muốn ăn thì gọi suất đầy đủ, không thì ra ngoài kia mua bánh mì!
    Chỉ bún với đậu thì tôi bán làm gì? Chả bõ công thuê người rửa bát! Muốn ăn thì gọi suất đầy đủ, không thì …
  • Bố vợ tương lai lần đầu gặp đã nhìn tôi từ đầu đến chân rồi nói “Đàn ông đàn ang” gì chỉ đi bốc vác, nhưng ông không ngờ rằng đến ngày cưới
    Bố vợ tương lai lần đầu gặp đã nhìn tôi từ đầu đến chân rồi nói “Đàn ông đàn ang” gì chỉ đi bốc vác, …
  • Vợ bỏ đi khi con mới lọt lòng, người cha câm điếc 1 mình nuôi con gái khôn lớn, cả đời không oán trách ai, cho đến khi cô gái làm lễ cưới
    Vợ bỏ đi khi con mới lọt lòng, người cha câm điếc 1 mình nuôi con gái khôn lớn, cả đời không oán trách ai, …
  • Bạn học mỉa mai cười khẩy “Giỏi thì dịch thử đi”, nữ sinh vùng cao đáp trả bằng bản dịch tiếng Anh khiến sinh viên cả lớp cứng họng
    Bạn học mỉa mai cười khẩy “Giỏi thì dịch thử đi”, nữ sinh vùng cao đáp trả bằng bản dịch tiếng Anh khiến sinh viên …

Bài viết mới

  • Đám giỗ chồng, tôi lén đi theo sau kiểm tra mâm cỗ con dâu út mang lên phòng thờ để thắp hương thì bẽ bàng phát hiện ra
    Đám giỗ chồng, tôi lén đi theo sau kiểm tra mâm cỗ con dâu út mang lên phòng thờ để thắp hương thì bẽ bàng …
    Hôm đó là đám giỗ chồng tôi – ông mất …
  • Sống ở nhà con rể 15 năm, đến khi căn nhà ở quê được đền bù thì 2 con trai hí hửng tới tận nơi đòi chia tiền, tôi giả vờ tươi cười đồng ý rồi cho lũ bất hiếu bài học nhớ đời…
    Sống ở nhà con rể 15 năm, đến khi căn nhà ở quê được đền bù thì 2 con trai hí hửng tới tận nơi …
    Tôi có ba người con. Hai trai một gái. Con …
  • Mẹ đẻ dưới quê lên chơi 2 hôm, mẹ chồng ở nhà tiếp đãi thịnh soạn. Tối về mở tủ lạnh, tôi sững sờ trước sự thật về bàn tiệc lúc trưa
    Mẹ đẻ dưới quê lên chơi 2 hôm, mẹ chồng ở nhà tiếp đãi thịnh soạn. Tối về mở tủ lạnh, tôi sững sờ trước …
    Vợ chồng tôi đều đi làm, cũng nay mẹ tôi …
  • Ngày dạm ngõ mẹ chồng mang 200 triệu lễ đen đến xin dâu nhưng đi kèm với 1 điều kiện không ngờ, ngay lập tức nhà thông gia tuyên bố “chẳng có đám cưới nào hết”
    Ngày dạm ngõ mẹ chồng mang 200 triệu lễ đen đến xin dâu nhưng đi kèm với 1 điều kiện không ngờ, ngay lập tức …
    Trong một ngôi nhà nhỏ ở ngoại ô Hà Nội, …
  • Bố mẹ chồng từ quê lên chơi, vợ làm tận 8 món ăn và một món canh để chiêu đãi nhưng khi vừa nhìn thấy, tôi đã giận sôi người
    Bố mẹ chồng từ quê lên chơi, vợ làm tận 8 món ăn và một món canh để chiêu đãi nhưng khi vừa nhìn thấy, …
    Vợ đã được thông báo chuyện bố mẹ chồng lên …
  • Mẹ già về quê xin đất tổ tiên để bán hết trả nợ cho con trai, nhưng đúng 1 tuần sau đã bị con trai tống ra ngủ gần chuồng gà vì đái khai
    Mẹ già về quê xin đất tổ tiên để bán hết trả nợ cho con trai, nhưng đúng 1 tuần sau đã bị con trai …
    Cách đây đúng 1 tháng, bà Sáu – mẹ chồng …
  • “Em không thể có con” – Câu nói của vợ khiến tôi suýt ký đơn ly hôn vào 5 năm trước… cho đến ngày vợ hạ sinh 3 đứa trẻ cùng một lúc nhưng điều không ngờ nhất chính là…
    “Em không thể có con” – Câu nói của vợ khiến tôi suýt ký đơn ly hôn vào 5 năm trước… cho đến ngày vợ …
    Tôi và vợ cưới nhau năm 29 tuổi, sau 2 …
  • Chị chồng mặc váy 2 dây rồi ôm gối sang đòi ngủ cùng vợ chồng tôi đêm tân hôn, lại còn đòi nằm giữa, nửa đêm đang mơ màng thì tôi nghe thấy rì rầm
    Chị chồng mặc váy 2 dây rồi ôm gối sang đòi ngủ cùng vợ chồng tôi đêm tân hôn, lại còn đòi nằm giữa, nửa …
    Tối tân hôn, tôi vừa cởi váy cưới, rửa mặt …
  • Tưởng được tân hôn với chồng, ai ngờ đêm đầu tiên tôi phải nhường giường cho mẹ chồng vì bà “say rượu” — đến sáng dậy, thấy ga trải giường dính 1 thứ khiến tôi cứng đờ người
    Tưởng được tân hôn với chồng, ai ngờ đêm đầu tiên tôi phải nhường giường cho mẹ chồng vì bà “say rượu” — đến sáng …
    Đêm tân hôn, tôi mệt rã rời sau một ngày …
  • Mẹ ruột từng bỏ tôi ở cổng chùa năm tôi 3 tuổi để đi theo người đàn ông trẻ đẹp nhất xóm, 25 năm sau bà nằm trên bàn mổ…
    Mẹ ruột từng bỏ tôi ở cổng chùa năm tôi 3 tuổi để đi theo người đàn ông trẻ đẹp nhất xóm, 25 năm sau …
    Tôi lớn lên trong tiếng tụng kinh, trong hơi hương …

Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Copyright © 2025 Tin nhanh
Liên hệ: [email protected]