Ông Tâm, một đại gia nổi tiếng trong ngành bất động sản, từng có một cuộc sống tưởng chừng viên mãn với người vợ xinh đẹp và đứa con trai đầu lòng tên Minh. Nhưng mười năm trước, một chuyến đi tàu định mệnh đã cướp đi cậu bé Minh, lúc đó mới năm tuổi. Trong lúc hỗn loạn tại ga tàu đông đúc, Minh lạc mất bố. Ông Tâm tìm kiếm khắp nơi, thuê thám tử, đăng tin, thậm chí treo thưởng hậu hĩnh, nhưng mọi nỗ lực đều vô vọng. Dù vậy, ông không bao giờ từ bỏ hy vọng tìm lại con.
arrow_forward_ios
Đọc thêm
Mười năm trôi qua, mái tóc ông Tâm đã điểm bạc, nhưng mỗi lần đi qua những con phố đông đúc, ông vẫn nhìn vào từng gương mặt trẻ thơ, hy vọng bắt gặp đôi mắt trong veo của Minh ngày nào. Một buổi chiều mưa, khi xe hơi của ông dừng lại ở góc đường, một cậu bé ăn xin gầy gò chạy đến xin tiền. Ông Tâm lấy ví, nhưng khi nhìn vào gương mặt cậu bé, ông khựng lại. Đôi mắt, cái mũi, cả nụ cười của cậu bé giống hệt ông thời trẻ. Ông đưa tiền, rồi bất chợt hỏi: “Cháu tên gì?”
Cậu bé ngập ngừng: “Dạ, cháu là Nam.”
Ông Tâm chưa kịp hỏi thêm thì một cậu bé khác chạy đến, kéo tay Nam: “Đi thôi, kẻo mẹ đợi!” Ông sững sờ. Cậu bé thứ hai, cũng trạc tuổi Nam, lại giống ông như đúc, từ dáng người đến ánh mắt. Hai đứa trẻ, giống nhau như sinh đôi, và giống ông đến kỳ lạ. Ông Tâm run run, tự nhủ: “Mình chỉ mất một đứa con. Sao lại có tới hai đứa bé thế này?”
Không chần chừ, ông mời hai cậu bé lên xe, đưa về biệt thự của mình. Ông nói với chúng rằng ông muốn giúp đỡ, cho chúng một mái ấm. Nam và cậu bé kia, tên Phong, rụt rè đồng ý. Chúng kể rằng mẹ chúng nghèo khó, sống nay đây mai đó, và chúng thường phải xin ăn để phụ mẹ. Ông Tâm âm thầm sắp xếp một cuộc xét nghiệm ADN, lòng vừa hy vọng vừa bất an.
Kết quả xét nghiệm đến, ông Tâm ngồi lặng trong phòng làm việc, tay run rẩy cầm tờ giấy. Cả Nam và Phong đều là con ruột của ông. Nhưng điều khiến ông bàng hoàng hơn cả là ông chỉ mất Minh – một đứa con. Vậy đứa còn lại từ đâu ra? Ông nhớ lại những năm tháng vợ ông, bà Lan, luôn kín đáo, đôi khi biến mất vài ngày với lý do “thăm họ hàng”. Liệu có bí mật nào ông chưa từng biết?
Ông Tâm tìm gặp bà Lan, người mà sau vụ mất con đã sống tách biệt với ông, dù họ chưa ly hôn. Đối diện vợ, ông đặt tờ kết quả xét nghiệm lên bàn. “Lan, em giải thích thế nào về chuyện này?” Giọng ông run lên vì giận dữ và đau đớn.
Bà Lan tái mặt, rồi bật khóc. Bà thú nhận rằng mười năm trước, bà đã sinh đôi hai cậu bé – Minh và Phong. Nhưng vì sợ ông Tâm không chấp nhận việc bà mang thai ngoài ý muốn, bà giấu chuyện sinh đôi, chỉ nói với ông về Minh. Khi Minh lạc mất, bà hoảng loạn, để Phong cho một người quen nuôi dưỡng, nhưng sau đó mất liên lạc. Bà không ngờ rằng cả hai đứa trẻ giờ lại vô tình gặp ông.
Ông Tâm lặng đi. Ông đau đớn vì bị vợ lừa dối, nhưng trái tim người cha trong ông vẫn thổn thức khi biết cả hai đứa con đều còn sống. Ông đón Nam và Phong về, quyết định nuôi dưỡng chúng, dù vết thương trong lòng chưa thể lành. Còn bà Lan, bà rời đi, mang theo nỗi ân hận không thể chuộc lại.
Câu chuyện về ông Tâm lan truyền khắp nơi, không chỉ vì sự trùng hợp kỳ diệu, mà còn vì bài học rằng sự thật, dù đau đớn, vẫn là ánh sáng dẫn lối trong bóng tối của những bí mật.