Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Sao
  • Tâm sự
  • Tử vi
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
Vợ bỏ theo đại gia, 5 năm sau gặp lại chồng cũ vẫn ăn cơm hộp,nói lời s/ỉ n/h/ụ/c, 5 phút sau phải hối h:;ận

Vợ bỏ theo đại gia, 5 năm sau gặp lại chồng cũ vẫn ăn cơm hộp,nói lời s/ỉ n/h/ụ/c, 5 phút sau phải hối h:;ận

Thanh Thanh 17 Tháng 4, 2025

Trời Sài Gòn mưa phùn nhẹ, từng hạt mưa nhỏ rơi trên kính cửa xe Mercedes sáng bóng. Thảo – giờ là vợ một đại gia bất động sản – chỉnh lại lớp trang điểm nhạt trên gương mặt. Dù đã gần 30, cô vẫn giữ được vẻ đẹp mặn mà, quyến rũ. Hôm nay, cô cùng chồng dự một hội nghị đầu tư bất động sản cấp cao – nơi quy tụ những cái tên máu mặt nhất trong ngành.

Cô không ngờ rằng, nơi đó, cô sẽ gặp lại người đàn ông từng là cả thanh xuân của mình – Nam.

Thảo và Nam từng là cặp đôi khiến ai cũng ngưỡng mộ. Anh làm kỹ sư công nghệ, cô là nhân viên ngân hàng. Họ sống trong một căn nhà trọ nhỏ ở quận Tân Bình, mỗi sáng cùng nhau ăn xôi lề đường, mỗi tối san sẻ cơm hộp, mơ về một căn nhà nhỏ có sân trồng hoa.

Nhưng cuộc sống chẳng màu hồng như mơ. Nam mê khởi nghiệp, bỏ việc làm ổn định để mở công ty phần mềm. Dự án đầu tiên thất bại. Dự án thứ hai suýt thành công thì bị đối tác lật lọng. Cuối cùng, trong túi họ chỉ còn vài trăm nghìn.

Thảo chán nản. Cô thấy bạn bè lấy chồng giàu, đi xe sang, ở nhà lầu, còn mình ngày ngày ăn cơm hộp. Cô bắt đầu so sánh, rồi trách móc. Một ngày, cô nói:

– Em mệt rồi, Nam ạ. Em không còn tin vào ước mơ của anh nữa.

Ba ngày sau, Thảo biến mất cùng một người đàn ông lớn tuổi, ăn mặc sang trọng – ông Hưng, một đại gia bất động sản. Nam không níu kéo, chỉ lặng lẽ dọn lại góc nhà trống, nhìn đôi đũa cũ trên bàn rồi ném vào thùng rác.

Nam giờ là CEO của GreenMind, công ty công nghệ môi trường hàng đầu khu vực. Nhưng anh vẫn giữ lối sống giản dị: ăn cơm hộp, đi xe máy, mặc áo sơ mi cũ. Đó không phải vì nghèo, mà vì anh chưa từng cần sự hào nhoáng để chứng minh điều gì.

Tại hội nghị hôm đó, anh là diễn giả chính. Khi tên anh được xướng lên, cả khán phòng vỗ tay. Thảo quay đầu lại nhìn, không tin vào mắt mình. Nam – chồng cũ cô từng khinh thường – giờ bước lên sân khấu trong bộ vest xám giản dị nhưng đầy khí chất. Nét mặt anh tự tin, ánh mắt cương nghị, mái tóc đã hơi điểm bạc.

Bài diễn thuyết về công nghệ xanh, đô thị thông minh và tương lai bền vững khiến khán phòng nín thở. Đặc biệt là đoạn anh nói:

– Tôi từng ăn cơm hộp suốt 3 năm liền vì không đủ tiền. Nhưng không phải vì nghèo, mà vì tôi chọn tập trung toàn bộ cho giấc mơ của mình. Đôi khi, những gì ta cho là thất bại chỉ là bước đệm để bay xa.

Thảo như bị đánh một cú trời giáng. Cô nhìn Nam, rồi nhìn ông Hưng – chồng hiện tại đang ngồi kế bên, mặt cau có vì đối tác lớn vừa tuyên bố sẽ hợp tác độc quyền với GreenMind trong 10 năm tới.

Giờ giải lao, Thảo bước tới gần Nam. Cô mỉm cười, giọng pha chút châm chọc:

– Vẫn ăn cơm hộp à? Có vẻ anh vẫn chưa bỏ được thói quen cũ nhỉ?

Nam quay lại, ánh mắt thoáng qua chút ngạc nhiên, nhưng rồi bình thản:

– Ừ, cơm hộp của tôi giờ có thêm cá hồi Na Uy và rau hữu cơ nhập từ Nhật. Còn em, ổn chứ?

Thảo sững người. Cô không ngờ Nam lại trả lời nhẹ nhàng mà đầy đòn như thế. Nhưng cô vẫn giữ vẻ kiêu ngạo:

– Tôi vẫn ổn. Chồng tôi là chủ tịch 3 công ty, không cần vất vả như anh.

Nam cười, lịch sự gật đầu. Nhưng rồi một người đàn ông ngoại quốc bước đến – giám đốc quỹ đầu tư của Mỹ – bắt tay Nam thân thiết:

– Mr. Nam, your vision is brilliant. We’re transferring $50 million as discussed.

Thảo chết lặng. Cô biết số tiền đó bằng cả đời kinh doanh của chồng cô. Nam lúc này chỉ cúi đầu chào rồi quay sang Thảo, nhẹ nhàng nói:

– 5 năm trước, em chọn rẽ lối vì nghĩ tôi mãi không bằng ai. Nhưng em đã sai. Không phải vì tôi thành công, mà vì em không đủ kiên nhẫn để đi cùng tôi tới ngày hôm nay.

Tối hôm đó, Thảo về nhà, lòng nặng trĩu. Ông Hưng – chồng cô – đang giận dữ gọi điện đòi hủy dự án vì bị GreenMind giành mất nhà đầu tư. Ông đổ lỗi cho cô vì đã không tranh thủ “thuyết phục” Nam, dù bằng bất kỳ giá nào.

Thảo ngồi lặng lẽ nhìn vào gương. Gương mặt cô vẫn đẹp, nhưng đôi mắt đã đầy toan tính. Cô nhớ lại ngày xưa – khi cô và Nam cùng nhau nấu mì gói, khi anh vừa chấm nước tương vừa kể về giấc mơ biến rác thành năng lượng.

Cô từng cho rằng giấc mơ đó là điên rồ. Nhưng giờ, nó đã thành sự thật.

Nam không bao giờ nhắc lại chuyện cũ. Anh vẫn ăn cơm hộp mỗi trưa – không vì tiết kiệm, mà vì nó gợi nhớ thời khốn khó đã rèn nên anh hôm nay. Anh cũng không hận Thảo. Trong một buổi phỏng vấn, khi được hỏi về tình yêu đầu, anh chỉ mỉm cười:

– Cô ấy dạy tôi rằng không phải ai cũng sẵn sàng đi qua bão giông để đến cầu vồng. Và tôi biết ơn vì đã được đi một mình, vì vậy tôi mới biết tự bay.

Thảo giờ sống trong biệt thự, đi xe sang, nhưng mỗi đêm về, lòng cô trống rỗng. Cô từng chọn sự ổn định thay vì tình yêu, chọn hào nhoáng thay vì niềm tin. Giờ đây, cô có tất cả – trừ hạnh phúc.

Còn Nam, anh vẫn giản dị, vẫn ăn cơm hộp, vẫn là chính mình. Nhưng giờ, anh có cả thế giới đang lắng nghe.

Hai tuần sau hội nghị, Thảo vẫn không thôi nghĩ về Nam.

Mỗi lần nhìn sang ông Hưng – người chồng mà cô từng nghĩ sẽ cho mình tất cả – cô lại thấy trống rỗng. Ông ta ngày càng cộc tính, hay nghi ngờ, thậm chí bắt đầu quản lý cô như một “tài sản cá nhân”. Những bữa ăn đầy cao lương mỹ vị, nhưng chẳng có nổi một cuộc trò chuyện ấm áp.

Một buổi chiều, Thảo lần tìm đến văn phòng của GreenMind. Cô đứng trước tòa nhà kính cao 20 tầng, trái tim đập loạn nhịp. Đó là lần đầu tiên sau 5 năm, cô cảm thấy mình nhỏ bé.

Nam bước ra từ thang máy, lịch sự cúi chào khi thấy cô:

– Em đến có chuyện gì?

Thảo nhìn anh – gương mặt không khác xưa là mấy, nhưng thần thái đã khác hoàn toàn. Một người đàn ông từng bị cô bỏ rơi, giờ lại khiến cô thấy mình thừa thãi.

– Em… chỉ muốn gặp anh. Có thể đi uống cà phê một lát không?

Nam im lặng. Rồi anh gật đầu.

Họ đến một quán cà phê nhỏ, nơi từng là “tụ điểm hẹn hò” của cả hai năm xưa. Cà phê vẫn đậm vị, chỗ ngồi cũ vẫn cạnh cửa sổ, nhìn ra phố đông.

– Em vẫn nhớ chỗ này… – Thảo nói, ánh mắt rưng rưng – Ngày xưa, anh hay gọi bạc sỉu, còn em lúc nào cũng mocha đá xay…

Nam mỉm cười nhẹ:

– Trí nhớ em vẫn tốt.

Cô siết chặt tay ly nước, ngập ngừng:

– Nam… nếu như… em chưa từng rời đi, có khi nào… chúng ta đã có một cuộc sống khác?

Nam im lặng hồi lâu. Rồi anh chậm rãi nói, giọng trầm nhưng kiên quyết:

– Có thể. Nhưng nếu em không rời đi, anh sẽ không học được cách đứng lên một mình. Và em cũng sẽ không học được giá trị của niềm tin.

Thảo nghẹn họng. Cô chưa bao giờ thấy Nam nói dứt khoát đến vậy.

– Em… em xin lỗi. Em thật sự đã sai. Anh có thể… cho em một cơ hội không?

Nam nhìn cô. Ánh mắt anh không còn giận, không còn tổn thương. Chỉ là sự bình thản của một người đã bước qua tất cả.

– Thảo à, em là một phần trong quá khứ của anh. Một phần rất đẹp… nhưng chỉ nên ở lại phía sau.

Thảo rơi nước mắt. Cô không gào khóc, không van xin. Cô hiểu, cơ hội ấy đã trôi qua – cùng những năm tháng cô từng cho là vô nghĩa.

Nam đứng dậy, đặt lên bàn tiền cà phê. Trước khi bước đi, anh nói thêm:

– Cảm ơn em đã đến. Và cảm ơn vì đã dạy anh một bài học lớn. Nhưng giờ… anh không ăn cơm hộp một mình nữa đâu. Có người khác nấu cho anh rồi.

Sau hôm đó, Thảo không đến GreenMind nữa. Cô sống tiếp trong căn biệt thự rộng lớn, mỗi ngày đều nhìn ánh hoàng hôn qua lớp kính dày – nơi không còn ai ngồi bên cạnh cô để nói:

– Em biết không, sau cơn mưa, hoa hướng dương vẫn sẽ nở…

Còn Nam, anh tiếp tục con đường của mình. Bên cạnh anh là một cô gái khác – không phải người đẹp nhất, nhưng là người ở lại khi anh nghèo nhất. Họ cùng nhau ăn cơm hộp, nhưng trong tim là cả một bàn tiệc hạnh phúc.

Prev Article
Next Article

Related Articles

Giúp việc bị đuổi khỏi nhà chỉ vì nghi ăn cắp chiếc đồng hồ Rolex, ai mà có ngờ bà lại cứu chủ nhà….

Giúp việc bị đuổi khỏi nhà chỉ vì nghi ăn cắp chiếc đồng hồ Rolex, ai mà có ngờ bà lại cứu chủ nhà….

Sếp cũ qua đời, cả cơ quan chỉ mình tôi đến viếng, ngẫm thấy lòng người lạnh lẽo bạc bẽo, nhưng nửa năm sau, tôi bỗng dưng được thăng chức nhờ ơn người đã mất

Sếp cũ qua đời, cả cơ quan chỉ mình tôi đến viếng, ngẫm thấy lòng người lạnh lẽo bạc bẽo, nhưng nửa năm sau, tôi bỗng dưng được thăng chức nhờ ơn người đã mất

HOT NEWS

  • Trong ngày giỗ đầu của mẹ, bố tôi nói muốn tái hôn, tôi tức giận bỏ đi 4 năm trời
    Trong ngày giỗ đầu của mẹ, bố tôi nói muốn tái hôn, tôi tức giận bỏ đi 4 năm trời
  • Nữ sinh mất tích khi mang thai, gia đình tin cô đã qua đời. 12 năm sau, một đứa trẻ ở trại mồ côi vô tình hé lộ chi tiết dẫn mẹ tìm ra sự thật…
    Nữ sinh mất tích khi mang thai, gia đình tin cô đã qua đời. 12 năm sau, một đứa trẻ ở trại mồ côi vô …
  • Sau nửa năm mới ghé qua thăm miếng đất thì đã thấy nhà ai đó xây căn nhà 2 tầng rồi đang sinh sống ở đấy, tôi chết lặng gõ cửa thì họ nói “nhà tôi lỡ làm rồi giờ có bán không”
    Sau nửa năm mới ghé qua thăm miếng đất thì đã thấy nhà ai đó xây căn nhà 2 tầng rồi đang sinh sống ở …
  • Đôi khi, sự im lặng của người phụ nữ chính là bản án nặng nề nhất dành cho kẻ phản bội.
    Đôi khi, sự im lặng của người phụ nữ chính là bản án nặng nề nhất dành cho kẻ phản bội.
  • “Em lấy anh vì thấy anh tử tế, chứ đàn ông như anh không kiếm nổi tiền thì có gì đáng tự hào”. 
    “Em lấy anh vì thấy anh tử tế, chứ đàn ông như anh không kiếm nổi tiền thì có gì đáng tự hào”. 
  • Người tuổi thọ ngắn thường có 4 điểm chung vào buổi sáng: Hi vọng bạn không có cái nào
    Người tuổi thọ ngắn thường có 4 điểm chung vào buổi sáng: Hi vọng bạn không có cái nào
  • Vừa gọi đồ ăn gà cá ê hề về nhà định gọi mẹ đẻ sang ăn thì thấy mùi mẹ chồng đã liền mời gia đình 2 em chồng với 4 đứa cháu
    Vừa gọi đồ ăn gà cá ê hề về nhà định gọi mẹ đẻ sang ăn thì thấy mùi mẹ chồng đã liền mời gia …
  • Mẹ gọi cho tôi với gương mặt rạng rỡ, nói rằng có một người đàn ông được giới thiệu qua cô hàng xóm
    Mẹ gọi cho tôi với gương mặt rạng rỡ, nói rằng có một người đàn ông được giới thiệu qua cô hàng xóm
  • Chồng nằm hấp hối vì UT giai đoạn cuối, tôi cắn răng mang thai hộ cho một đại gia để đổi lấy tiền cứu anh. Không ngờ, chín tháng sau, mọi chuyện lại rẽ sang một hướng không ai có thể lường trước…
    Chồng nằm hấp hối vì UT giai đoạn cuối, tôi cắn răng mang thai hộ cho một đại gia để đổi lấy tiền cứu anh. …

Bài viết mới

  • Tôi muốn xin chồng 2 triệu để đóng hội khóa họp lớp 15 năm ra trường, em chồng vừa đến cửa nghe được đã nói “chị không kiếm ra tiền thì nên an phận, anh tôi nuôi mấy miệng ăn giờ còn lo cả việc hội khóa của chị à
    Tôi muốn xin chồng 2 triệu để đóng hội khóa họp lớp 15 năm ra trường, em chồng vừa đến cửa nghe được đã nói …
    Mấy hôm nay, hội lớp cấp 3 của tôi rộn …
  • Thấy mẹ chồng suốt ngày chỉ biết mua vàng tích lũy, ăn uống dè xẻn tiết kiệm không cho con cháu lấy 1 đồng, chị dâu quyết định giữ luôn thẻ lương 14 triệu/tháng
    Thấy mẹ chồng suốt ngày chỉ biết mua vàng tích lũy, ăn uống dè xẻn tiết kiệm không cho con cháu lấy 1 đồng, chị …
    Ở thôn Đông Lâm (Bắc Giang), ai cũng biết bà Liễu, 68 …
  • Nhưng camera trong nhà tôi đã bật từ chiều ghi lại cảnh anh ta giấu gói bột dưới gầm giường.
    Nhưng camera trong nhà tôi đã bật từ chiều ghi lại cảnh anh ta giấu gói bột dưới gầm giường.
    “Chú Chó Cắn Vào Chú Rể Giữa Đám Cưới – …
  • Chị gái lấy chồng giám đốc nhưng khi mẹ tôi ố:m nằm viện chị đem về được đúng 1 triệu, sáng hôm sau anh rể đã nhắn tin “Tôi lấy chị em chứ không phải đi nuôi cả nhà em, viện phí của mẹ tự lo đi”
    Chị gái lấy chồng giám đốc nhưng khi mẹ tôi ố:m nằm viện chị đem về được đúng 1 triệu, sáng hôm sau anh rể …
    Mẹ tôi đổ bệnh nặng, phải nhập viện gấp. Tôi …
  • Đôi khi, điều đau nhất không phải là mất đi một người đàn ông, mà là mất đi niềm tin rằng anh ta từng yêu mình thật lòng
    Đôi khi, điều đau nhất không phải là mất đi một người đàn ông, mà là mất đi niềm tin rằng anh ta từng yêu …
    Tôi và anh cưới nhau được tám năm, sống chung …
  • Đang làm đám cưới, mẹ chồng tôi bất ngờ từ dưới xồng xộc lên sân khấu, tát tôi liên tục 10 cái
    Đang làm đám cưới, mẹ chồng tôi bất ngờ từ dưới xồng xộc lên sân khấu, tát tôi liên tục 10 cái
    Tiếng nhạc cưới vang rền trong hội trường lớn nhất …
  • Tôi bỏ vợ để cưới một cô gái làm quán hát ở Lào Cai, nhưng chỉ 5 ngày sau kết hôn tôi đã hối hận
    Tôi bỏ vợ để cưới một cô gái làm quán hát ở Lào Cai, nhưng chỉ 5 ngày sau kết hôn tôi đã hối hận
    Đêm tôi ngồi trên chuyến tàu SP1 rùng rình vượt …
  • Thấy người cha đến đón con có điều bất thường. Cô giáo đi theo và bàng hoàng khi nhìn thấy sự thật
    Thấy người cha đến đón con có điều bất thường. Cô giáo đi theo và bàng hoàng khi nhìn thấy sự thật
    “Đôi khi, sự bình thường nhất lại ẩn chứa điều …
  • Cả cái thị trấn này đều nói tôi dại, khi lấy nhân viên quán hát về làm vợ
    Cả cái thị trấn này đều nói tôi dại, khi lấy nhân viên quán hát về làm vợ
    Họ nói tôi dại.Cả cái thị trấn này đều nói …
  • Bà giúp việc đã lao vào kéo tôi ra bụi chuối thì thầm “mày có muốn giống con vợ trước không”, tôi cứng đơ người chưa kịp hoàn hồn thì trong nhà chồng hét lớn
    Bà giúp việc đã lao vào kéo tôi ra bụi chuối thì thầm “mày có muốn giống con vợ trước không”, tôi cứng đơ người …
    Tối hôm ấy, cả làng An Tĩnh rộn ràng tiếng …

Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Copyright © 2025 Tin nhanh
Liên hệ: [email protected]