Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Sao
  • Tâm sự
  • Tử vi
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
Vợ nấu nướng xong còn bận cho 2 con nhỏ ăn, lúc quay vào cả nhà ăn hết sạch mâm cơm chừa lại đúng bộ x:.ư:.ơng cá thì ứa nước mắt. Chồng nổi đi::ên đứng dậy quát: : ‘Mâm cơm kia còn cái gì cho vợ con ăn nữa mà mẹ giục cô ấy ăn nốt. Nhà 3 người lớn, đã không đỡ vợ con chăm cháu thì chí ít cũng phải phần con dâu thức ăn thức uống đàng hoàng. Đằng này ăn sạch sẽ, còn tí xương còn giục ăn nhanh để người khác ngủ. Cô ấy là vợ con chứ không phải ô sin của nhà này. Từ mai con cho vợ con con ra ở riêng’. – Thương Cảm

Vợ nấu nướng xong còn bận cho 2 con nhỏ ăn, lúc quay vào cả nhà ăn hết sạch mâm cơm chừa lại đúng bộ x:.ư:.ơng cá thì ứa nước mắt. Chồng nổi đi::ên đứng dậy quát: : ‘Mâm cơm kia còn cái gì cho vợ con ăn nữa mà mẹ giục cô ấy ăn nốt. Nhà 3 người lớn, đã không đỡ vợ con chăm cháu thì chí ít cũng phải phần con dâu thức ăn thức uống đàng hoàng. Đằng này ăn sạch sẽ, còn tí xương còn giục ăn nhanh để người khác ngủ. Cô ấy là vợ con chứ không phải ô sin của nhà này. Từ mai con cho vợ con con ra ở riêng’. – Thương Cảm

Thanh Thanh 25 Tháng 1, 2025

Buổi chiều tà, khu phố nhỏ ở ngoại ô Hà Nội bắt đầu lên đèn. Trong căn nhà cấp 4 đơn sơ, Linh đang lui cui trong bếp với mớ rau muống, vài miếng đậu rán, và con cá trê kho mặn. Cô không có nhiều thời gian — vừa phải nấu cơm, vừa phải để ý hai đứa trẻ đang tranh nhau chiếc thìa nhựa trong góc nhà. Đứa lớn ba tuổi, đứa bé mới mười bốn tháng.

Chồng cô, Tuấn, hôm nay về sớm hơn mọi ngày. Anh vốn làm phụ hồ ở công trình gần nhà, tay chân lúc nào cũng sạm đen vì nắng gió, người đầy mùi xi măng và mồ hôi. Tuấn đi ngang qua bếp, chào vợ bằng câu quen thuộc:

“Vợ nấu gì thơm thế?”
Linh quay ra, mỉm cười nhẹ: “Có mỗi con cá kho, tí rau luộc. Anh đi tắm đi, cơm gần xong rồi.”

Chừng hai mươi phút sau, mâm cơm được bày ra chiếu giữa nhà. Linh đang múc cháo cho đứa út thì Tuấn, bà nội và đứa lớn đã ngồi vào ăn. Linh vẫn chưa ăn miếng nào. Cô bận quá — phải đút từng thìa cháo cho con, lại canh không để đứa lớn đổ nước hay làm đổ bát.

Khi xong xuôi, Linh quay lại mâm cơm. Mắt cô khựng lại. Trên mâm cơm chỉ còn bộ xương cá lạnh ngắt, mấy cọng rau luộc đã bị lùa sạch, bát canh cạn gần đáy.

Cô lặng người.

Không ai nói gì, hoặc không ai nhận ra. Chỉ có Tuấn, đang gắp miếng cuối cùng của đĩa trứng, mới ngước lên nhìn vợ, ánh mắt bối rối:
“Ơ… em chưa ăn à?”

Linh không nói gì. Mắt ươn ướt, cô cúi xuống dọn bát cho con, rồi quay vào bếp, mở nắp nồi cơm — còn đúng nửa chén dưới đáy, khô khốc.

Tuấn đứng bật dậy. Không nói không rằng, anh bước tới mâm cơm, lật lại từng chiếc bát, từng chiếc đĩa. Mâm cơm giờ như một chiến trường trống rỗng.

Rồi anh đột nhiên chạy ra khỏi nhà, để mặc mọi người sững sờ.

Chưa đầy mười lăm phút sau, Tuấn trở lại. Tay anh xách một túi nylon nhỏ đựng hai miếng đậu phụ, một gói mì tôm, vài quả trứng gà. Anh lẳng lặng vào bếp. Tiếng dầu mỡ xèo xèo, tiếng trứng chiên dậy mùi. Không ai nói một lời.

Mười phút sau, một mâm cơm mới được bưng ra. Không sang trọng, không nhiều món — chỉ có bát mì trứng nóng hổi, một đĩa đậu rán vàng ươm, và chén nước mắm có vài lát ớt đỏ tươi.

Tuấn đặt mâm cơm xuống trước mặt vợ.
“Em ngồi xuống ăn đi. Anh xin lỗi.”

Linh nghẹn ngào, chẳng nói được gì. Cô ngồi xuống, nước mắt chảy dài trên má. Đó không phải vì mâm cơm — mà vì sự thấu hiểu bất ngờ của người chồng thô kệch ít lời.

Bà nội nhìn cảnh tượng trước mặt, lặng lẽ quay vào phòng, khẽ đóng cửa. Không ai trách ai, chỉ có một chút gì đó âm ấm lan tỏa khắp căn nhà.

Đêm hôm đó, khi hai đứa trẻ đã ngủ say, Linh nằm quay lưng về phía Tuấn. Anh ngập ngừng:
“Mai anh sẽ dậy sớm, phụ em nấu cơm. Em đừng giận anh nữa.”

Linh vẫn không quay lại, nhưng bàn tay cô khẽ chạm vào tay anh.
“Cảm ơn anh. Em không giận. Chỉ… mệt quá.”

Tuấn tỉnh dậy sớm hơn mọi hôm. Ngoài trời còn lất phất sương, gió nhẹ lạnh len vào khe cửa. Anh ngồi dậy, nhìn qua vách thấy Linh vẫn đang ngủ, tay cô còn ôm lấy đứa út. Khuôn mặt cô phờ phạc, hai mắt trũng sâu vì thiếu ngủ.

Anh nhẹ nhàng bước xuống giường, tìm chiếc áo khoác cũ rồi ra ngoài. Lần đầu tiên sau nhiều năm, Tuấn bước vào chợ sáng khi trời còn chưa rõ mặt người. Anh không quen trả giá, cũng chẳng biết chọn đồ. Mua được bó rau muống, mấy quả trứng, và một túi cá nục kho sẵn — mà cô bán hàng còn bảo nhỏ:
“Anh mua cho vợ à? Bữa sau có giờ rảnh thì ghé sớm hơn, cá nóng ngon hơn.”

Tuấn cười gượng, gật đầu, rồi quay xe trở về.

Trong bếp, anh lóng ngóng với cái bếp gas mini và chai dầu ăn đã gần cạn. Mỗi việc nhỏ — rửa rau, đánh trứng, canh nước — đều làm anh bối rối. Nhưng anh vẫn cố. Bởi hôm qua, ánh mắt vợ anh ngồi trước bộ xương cá nguội lạnh cứ ám ảnh mãi trong đầu anh như một vết cứa nhói tim.

Linh tỉnh dậy thì thấy mùi thức ăn lan ra từ bếp. Cô ngạc nhiên bước ra, thấy Tuấn đang đứng quay lưng, luống cuống lật trứng trên chảo. Ánh mắt cô mềm lại.

“Anh làm gì đấy?”

Tuấn quay lại, giật mình suýt làm rơi chảo:
“Anh nấu cơm sáng. Em cho con bú đi, rồi ra ăn với anh…”

Linh lặng người.

Cô không quen với việc được chăm sóc. Nhiều năm qua, từ ngày có con, cô quẩn quanh với bỉm sữa, chợ búa, cơm nước, đến nỗi quên mất mình cũng là một người phụ nữ cần được yêu thương.

Bữa sáng hôm đó chỉ có trứng rán, cá kho mua sẵn và canh rau luộc — nhưng với Linh, đó là bữa ăn đầu tiên trong nhiều tháng mà cô được ngồi vào mâm khi đồ ăn vẫn còn nóng.

Từ hôm đó, thói quen trong nhà dần thay đổi.

Tuấn bắt đầu dậy sớm hơn, phụ vợ nấu cơm sáng, bế con khi cô đang bận giặt đồ, và thỉnh thoảng còn đi chợ hộ vào cuối tuần. Mỗi lần lóng ngóng chọn cá hay nhờ cô bán hàng tư vấn rau sạch, anh lại nhớ đến cảm giác bất lực hôm đó — khi thấy vợ chỉ có bộ xương cá để lại sau bữa ăn.

Sự thay đổi của Tuấn không lớn lao, không màu mè, nhưng đủ để Linh cảm nhận rõ từng chút.

Tối hôm đó, khi hai vợ chồng nằm bên nhau, Linh quay sang thì thầm:
“Hôm nọ… em không khóc vì đói đâu. Em khóc vì thấy mình như người vô hình trong chính gia đình mình…”

Tuấn siết nhẹ tay vợ, giọng trầm hẳn:
“Anh biết. Và anh xin lỗi. Trước giờ anh cứ nghĩ kiếm tiền là đủ rồi. Nhưng bữa cơm hôm đó… khiến anh thấy mình tệ quá.”

Căn phòng nhỏ bỗng yên lặng, chỉ còn tiếng thở đều đều của con trẻ và gió đêm thổi nhẹ qua khe cửa.

[TỰ SỰ CỦA TUẤN – KẾT TRUYỆN]

Tối đó, sau bữa cơm, tôi ngồi rửa bát, tay vẫn còn thoảng mùi nước mắm và hành phi. Trong nhà, tiếng bà nội khe khẽ ru cháu ngủ, còn Linh đang xếp lại đồ chơi trong góc.

Tôi ngẩng đầu, nhìn quanh gian bếp nhỏ. Nơi từng có những cái cau mày, tiếng thở dài, và ánh mắt mỏi mệt của vợ tôi – người đã một thời bị bỏ quên giữa “những điều to lớn” mà tôi từng nghĩ là quan trọng.

Tôi từng nghĩ chỉ cần đi làm chăm chỉ, kiếm đủ tiền, là đủ để gọi là người chồng tốt. Mãi sau này tôi mới hiểu, một người đàn ông tốt không chỉ lo cho gia đình bằng tiền, mà bằng cả sự có mặt, sự lắng nghe, và bàn tay cùng lau giọt mồ hôi của vợ mỗi chiều.

Bà nội từng dạy tôi:

“Phụ nữ sinh ra để chịu thương, chứ không phải chịu đựng.”
Nhưng phải đến khi chính bà nói:
“Giờ già rồi mới hiểu… họ cũng cần được san sẻ”
Tôi mới thật sự hiểu lòng mẹ, và lòng vợ.

Cuộc sống gia đình hóa ra không cần điều gì vĩ đại. Chỉ cần mỗi ngày có một người nhớ dọn sẵn đôi đũa cho bạn, một tiếng cười con trẻ, và một ánh nhìn đủ lâu để biết: “Hôm nay em ổn không?”

Tôi bước ra hiên, nhìn bóng Linh dưới ánh đèn vàng. Cô quay lại, mỉm cười. Và lần đầu tiên sau rất lâu, tôi cảm thấy mình đang sống trọn vẹn vai trò của một người chồng, một người cha… và một người đàn ông tử tế.

Theo Tạp chí Sở hữu trí tuệ

Link bài gốc

https://sohuutritue.net.vn/vo-nau-nuong-xong-con-ban-cho-2-con-nho-an-luc-quay-vao-ca-nha-an-het-sach-mam-com-chua-lai-dung-bo-xuong-ca-thi-ua-nuoc-mat-chong-noi-dien-dung-day-hanh-dong-sau-do-khien-ai-cung-suong-nguoi-d295135.html

Prev Article
Next Article

Related Articles

7 năm bán mình cho tư bản, làm c;ật lực bên Đài Loan tháng nào cũng gửi tiền về cho bố mẹ. Chỉ mong bố mẹ sớm xây được căn nhà khang trang tử tế. Trong một lần về thăm nhà đột x;uất, tôi suýt n;gất khi thấy bố mẹ đang ở trong ngồi nhà mặt phố to oạch cùng bà con mở tiệc linh đình

7 năm bán mình cho tư bản, làm c;ật lực bên Đài Loan tháng nào cũng gửi tiền về cho bố mẹ. Chỉ mong bố mẹ sớm xây được căn nhà khang trang tử tế. Trong một lần về thăm nhà đột x;uất, tôi suýt n;gất khi thấy bố mẹ đang ở trong ngồi nhà mặt phố to oạch cùng bà con mở tiệc linh đình

Mới về làm dâu đã bị vay tiền

Mới về làm dâu đã bị vay tiền

HOT NEWS

  • Chồng bắt vợ bỏ thai để dễ bề đến với người khác, vợ quyết định bỏ trốn vào miền nam sinh con. 7 năm sau cô dắt 2 con trai trở về, bắt đầu kế hoạch khiến chồng cũ điêu đứng
    Chồng bắt vợ bỏ thai để dễ bề đến với người khác, vợ quyết định bỏ trốn vào miền nam sinh con. 7 năm sau …
  • Con chó Mực, giờ đã già, vẫn nằm dài bên hiên nhà, như thể hài lòng vì đã hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng cho chủ cũ.
    Con chó Mực, giờ đã già, vẫn nằm dài bên hiên nhà, như thể hài lòng vì đã hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng cho …
  • Tôi sững sờ, mẹ vừa mất 7 ngày, bố dượng đã ruồng rẫy tôi
    Tôi sững sờ, mẹ vừa mất 7 ngày, bố dượng đã ruồng rẫy tôi
  • Bác nông dân vào khách sạn bị lễ tân coi thường không tiếp, lúc bác lấy điện thoại ra tất cả hối hận…
    Bác nông dân vào khách sạn bị lễ tân coi thường không tiếp, lúc bác lấy điện thoại ra tất cả hối hận…
  • Bà ta mặc áo dài lụa đỏ, bàn tay đeo nhẫn vàng siết chặt tay tôi. “Từ giờ, cậu là chồng ta, Nam ơi,”
    Bà ta mặc áo dài lụa đỏ, bàn tay đeo nhẫn vàng siết chặt tay tôi. “Từ giờ, cậu là chồng ta, Nam ơi,”
  • Chồng làm bác sĩ, tối nào cũng đi khám cho bà con trong xã nhưng rất thích đến nhà một em gái chưa chồng, một hôm tôi đi theo thì chứng kiến cảnh tượng
    Chồng làm bác sĩ, tối nào cũng đi khám cho bà con trong xã nhưng rất thích đến nhà một em gái chưa chồng, một …
  • Nghe tin chồng cũ lấy vợ tàn tật, tôi trang điểm thật lộng lẫy tới nơi tổ chức đám cưới để cười nhạo, nhưng biết thân phận thật sự của cô dâu, tôi về khóc cả đêm…
    Nghe tin chồng cũ lấy vợ tàn tật, tôi trang điểm thật lộng lẫy tới nơi tổ chức đám cưới để cười nhạo, nhưng biết …
  • Lỡ có bầu với tổng giám đốc, tôi vác bụng bầu chạy trốn sang Nhật Bản, ai ngờ ngày trở về…
    Lỡ có bầu với tổng giám đốc, tôi vác bụng bầu chạy trốn sang Nhật Bản, ai ngờ ngày trở về…
  • Ông bố tỷ phú cải trang thành bảo vệ gác cổng để thử thách vị hôn thê của con trai. Nhưng phản ứng của cô khiến ông mới biết bản chất thật…
    Ông bố tỷ phú cải trang thành bảo vệ gác cổng để thử thách vị hôn thê của con trai. Nhưng phản ứng của cô …

Bài viết mới

  • Đưa mẹ con ăn xin về nhà, vị giám đốc phát hiện ra một bí mật kinh hoàng.
    Đưa mẹ con ăn xin về nhà, vị giám đốc phát hiện ra một bí mật kinh hoàng.
    Một buổi chiều cuối thu, khi dòng người vẫn hối …
  • Hoàng nhìn tôi, khóe môi nhếch lên khinh khỉnh: Bà già thì biết gì, chuyện vợ chồng, đừng xen vào.
    Hoàng nhìn tôi, khóe môi nhếch lên khinh khỉnh: Bà già thì biết gì, chuyện vợ chồng, đừng xen vào.
    Trời mưa tầm tã, tôi đang ngồi khâu lại chiếc …
  • Ông Đình như rơi xuống vực thẳm: Tại sao con gái mình lại gửi về thứ này?
    Ông Đình như rơi xuống vực thẳm: Tại sao con gái mình lại gửi về thứ này?
    Ông Đình, ngoài sáu mươi, sống lặng lẽ ở một …
  • Tôi có bầu 8 tháng nhưng mẹ chồng vẫn b-ắt ra ruộng gặt lúa vì không thuê được nhân công
    Tôi có bầu 8 tháng nhưng mẹ chồng vẫn b-ắt ra ruộng gặt lúa vì không thuê được nhân công
    Buổi đêm ấy, giữa căn phòng sáng trắng như vảy …
  • Mẹ chồng ngã liệt toàn thân, cả nhà chồng đùn đẩy cho tôi chăm sóc rồi đi nước ngoài, ngày trở về bà khiến tất cả phải quỳ gối..
    Mẹ chồng ngã liệt toàn thân, cả nhà chồng đùn đẩy cho tôi chăm sóc rồi đi nước ngoài, ngày trở về bà khiến tất …
    Tôi về làm dâu nhà chồng đã gần 10 năm. …
  • “Có ai nhặt được túi đồ của tôi không? Rơi ngoài đường mấy hôm trước. Ai mà giữ thì khổ đấy…”
    “Có ai nhặt được túi đồ của tôi không? Rơi ngoài đường mấy hôm trước. Ai mà giữ thì khổ đấy…”
    Chiều hôm đó, nắng hanh hao rải vàng trên vườn …
  • Trong gian thờ, chúng tôi đặt một góc nhỏ trưng bày cuốn nhật ký và đôi dòng chú thích: “Ký ức của một người đàn bà. Đừng phán xét, hãy thấu hiểu.”
    Trong gian thờ, chúng tôi đặt một góc nhỏ trưng bày cuốn nhật ký và đôi dòng chú thích: “Ký ức của một người đàn …
    Năm 1998, vợ chồng tôi – những người con Bình …
  • Một y tá trẻ chăm sóc một người đàn ông hôn mê, nhưng một ngày nọ, khi cô mở tấm chăn ra, cô hoàn toàn kinh ngạc trước những gì mình phát hiện ra…
    Một y tá trẻ chăm sóc một người đàn ông hôn mê, nhưng một ngày nọ, khi cô mở tấm chăn ra, cô hoàn toàn …
    Ca trực đêm tại khoa hồi sức luôn là khoảng …
  • Cậy lương 600 triệu, em chồng ngang nhiên tát tôi trước mặt cả nhà, tôi lập tức gọi một cuộc điện thoại khiến lương của cô ta trở về số 0 tròn trĩnh…
    Cậy lương 600 triệu, em chồng ngang nhiên tát tôi trước mặt cả nhà, tôi lập tức gọi một cuộc điện thoại khiến lương của …
    Cậy lương 600 triệu, em chồng ngang nhiên t//át tôi …
  • 5 năm làm dâu Tây Ninh, năm nào Trung thu về quê bố mẹ chồng Liên cũng chỉ đãi mỗi mâm cỗ với bông điên điển xào cà chua và đuông dừa
    5 năm làm dâu Tây Ninh, năm nào Trung thu về quê bố mẹ chồng Liên cũng chỉ đãi mỗi mâm cỗ với bông điên …
    1. Trăng và mâm cỗ quen thuộc Trung thu năm …

Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Copyright © 2025 Tin nhanh
Liên hệ: [email protected]