Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Sao
  • Tâm sự
  • Tử vi
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
Vừa 18t, tôi lên thành phố rửa bát thuê cho quán phở hi vọng đổi đời. Được 6 tháng thì tôi quen một đại gia hơn 20t là khách quen của quán. Ông ta ngọt nhạt: “Đẻ cho anh lấy 1 thằng con trai nối dõi, em sẽ có 300 triệu, tha hồ làm lại cuộc đời”. Nghe bùi tai, tôi đồng ý dọn đến căn chung cư ông ta thuê sẵn, ngày đêm phục vụ đến khi có bầu. Ai ngờ ngày tôi vỡ ối sinh con cũng là ngày ông ta..

Vừa 18t, tôi lên thành phố rửa bát thuê cho quán phở hi vọng đổi đời. Được 6 tháng thì tôi quen một đại gia hơn 20t là khách quen của quán. Ông ta ngọt nhạt: “Đẻ cho anh lấy 1 thằng con trai nối dõi, em sẽ có 300 triệu, tha hồ làm lại cuộc đời”. Nghe bùi tai, tôi đồng ý dọn đến căn chung cư ông ta thuê sẵn, ngày đêm phục vụ đến khi có bầu. Ai ngờ ngày tôi vỡ ối sinh con cũng là ngày ông ta..

Thanh Thanh 10 Tháng 6, 2025

Ngày tôi đặt chân lên Hà Nội, trời mưa như trút nước. Trong chiếc ba lô rách là vài bộ đồ cũ và một mảnh giấy ghi số điện thoại của chị họ tôi – người từng hứa sẽ xin cho tôi chân phụ quán phở gần bến xe Mỹ Đình. Tôi chẳng có gì ngoài ước mơ đổi đời và một trái tim chưa từng biết đến dối trá.

Tên tôi là Ngọc. Vừa tròn 18 tuổi, tôi từ quê nghèo Thái Bình lên Hà Nội làm thuê với giấc mơ đổi đời. Nhà tôi nghèo lắm, bố mất từ khi tôi lên 9, mẹ thì đau ốm triền miên, đứa em trai đang học lớp 7 cũng đang ráng từng bữa cơm. Tôi học xong lớp 12 nhưng không dám mơ vào đại học, chỉ mong kiếm được ít tiền gửi về cho mẹ và em là mãn nguyện.

Nhờ chị họ xin giúp, tôi bắt đầu làm rửa bát ở một quán phở nổi tiếng, tên “Phở Tám”, nằm gần khu Trung Hòa – Nhân Chính. Ngày nào tôi cũng thức từ 4 giờ sáng, quét dọn, rửa bát, lau bàn. Tối đến mệt rã rời, chỉ muốn đổ người xuống chiếc nệm mỏng dưới gầm cầu thang ký túc xá công nhân.

Khoảng tháng thứ sáu, tôi để ý có một người đàn ông hay đến ăn phở buổi sáng, ăn xong thường gọi thêm ly cà phê đen và ngồi rất lâu. Anh ta mặc áo sơ mi trắng, nước hoa thơm mùi sang trọng, có lần còn dúi cho tôi 200 nghìn, bảo là “cho em uống nước”. Tôi lúng túng từ chối, nhưng anh ta chỉ cười, ánh mắt nhìn tôi không giống như mấy gã đàn ông vớ vẩn từng trêu chọc.

Tên anh ta là Hùng, 39 tuổi, làm “bất động sản” – anh nói thế. Hùng nói chuyện nhẹ nhàng, có duyên, khiến tôi thấy mình được chú ý, được trân trọng. Sau vài lần gặp, anh rủ tôi đi uống trà sữa, rồi dần dần, trở thành người đưa đón tôi mỗi tối. Tôi như con chim non lần đầu biết bay – thấy tình yêu là thứ có thể cứu rỗi cả một cuộc đời.

Rồi một hôm, Hùng nói với tôi:

“Em đẻ cho anh một thằng con trai đi, nối dõi tông đường. Chuyện tình cảm không cần danh phận. Em sẽ có 300 triệu, anh lo cho mẹ và em em luôn. Sau này, em muốn mở quán, buôn bán gì, anh giúp hết.”

Tôi nghe mà tim đập thình thịch. 300 triệu? Cả đời tôi chưa từng mơ đến số tiền đó. Cái viễn cảnh làm lại cuộc đời, lo cho mẹ, cho em, rồi có thể mở tiệm tóc nhỏ hay bán nước mía trước trường học quê nhà cứ lởn vởn trong đầu. Tôi đồng ý.

Hùng thuê cho tôi một căn chung cư nhỏ, tầng 18, ở Mỹ Đình. Phòng sạch sẽ, có máy lạnh, có nước nóng, có cả ban công nhìn ra thành phố. Tôi dọn đến ở như vợ chồng với anh ta – tất nhiên không danh phận, không giấy tờ.

Ba tháng sau, tôi có thai. Hùng mừng lắm. Mỗi ngày đều mua đồ bổ, gọi bác sĩ đến khám tận nơi. Anh ta chăm tôi kỹ lưỡng như báu vật. Tôi bắt đầu tin vào chuyện cổ tích. Mẹ ở quê chưa biết gì, tôi giấu – định sau khi sinh con xong, sẽ mang một cục tiền về quê, dựng lại nhà cho mẹ, mua xe đạp mới cho em trai.

Tôi sinh đúng vào một buổi chiều tháng Mười, trời Hà Nội âm u, mưa lất phất. Tôi đau đến chết đi sống lại, nhưng nghĩ đến con, tôi gồng mình chịu đựng. Bệnh viện quốc tế sạch sẽ, hộ sinh ân cần. Bé trai nặng 3.2kg, da trắng hồng, mắt mở to. Tôi bật khóc khi nghe tiếng con khóc oe oe đầu tiên.

Nhưng điều tôi không ngờ – là đúng lúc ấy, Hùng không có mặt ở bệnh viện. Cũng không có mặt ở nhà. Anh ta không nhắn tin, không nghe máy. Ngày hôm sau, điện thoại tôi bị khóa mạng. Tôi trở về căn chung cư – cửa khóa trái, thẻ từ không còn tác dụng. Bảo vệ nói Hùng đã trả phòng hôm qua.

Tôi ôm con, ngồi bên hành lang tầng 18, trời gió thốc lạnh buốt. Không còn ai. Không có tiền. Không chỗ ở. Không người thân. Tôi biết mình đã bị lừa.

Tôi bế con đi khắp bệnh viện, cầu mong có ai giúp đỡ. Mọi người nhìn tôi với ánh mắt thương hại lẫn dè chừng. Một bà hộ lý cho tôi một hộp sữa, bảo: “Cô về quê đi, ở đây khổ lắm.” Nhưng tôi còn biết đi đâu? Quê thì giấu mẹ, bạn bè chẳng có. Gọi điện cho chị họ thì máy bận, mãi đến tối mới nghe máy và nói lạnh tanh:

“Chị cũng đâu biết chuyện em làm bậy vậy. Giờ thì tự lo đi, đừng lôi chị vào nữa.”

Tôi cắt liên lạc với tất cả. Tôi không dám nói với mẹ sự thật, chỉ bảo “con đang làm việc, sinh xong khỏe cả”. Mẹ khóc trong điện thoại, lo cho tôi, nhưng vẫn không biết tôi đang nằm lề đường cạnh con giữa trời đêm Hà Nội.

Ba ngày sau, tôi xin vào ở tạm nhà trọ một bà cô lao công tôi từng gặp ở bệnh viện – cô Sáu, người miền Tây, thương người. Cô cho tôi ở tạm gian bếp nhỏ, không lấy tiền, chỉ nhờ tôi trông cháu phụ cô ban ngày khi cô đi làm. Tôi ứa nước mắt, bế con vào chỗ tạm bợ nhưng ấm tình người. Căn phòng chỉ 9 mét vuông, mái tôn dột, nhưng với tôi lúc ấy còn hơn cung điện.

Tôi đặt tên con là Minh Quân – nghĩa là “vị vua sáng suốt”. Tôi thề sẽ nuôi nó nên người, dù phải trả giá bằng cả thanh xuân của mình.

Thời gian sau đó là chuỗi ngày tôi sống như cái bóng. Ban ngày trông trẻ giúp cô Sáu, ban đêm tôi nhận gấp bao lì xì, dán tem, lắp bút bi thuê – bất cứ việc gì có thể làm khi con ngủ. Có hôm đói quá, tôi ăn nửa ổ bánh mì nhường phần còn lại cho con bú được có sữa.

Tôi đi xin giấy khai sinh cho con – và vấp ngay bức tường đầu tiên. Không có tên cha, không có hộ khẩu Hà Nội. Cán bộ phường hỏi: “Cháu sinh ở đâu? Có giấy chứng sinh không? Cha cháu là ai?”Tôi không biết nói gì. Hùng đã biến mất. Tài khoản mạng xã hội bị xoá. Không số căn cước, không địa chỉ. Tôi chỉ có một bức ảnh mờ chụp cùng anh ta trong tiệm trà sữa 7 tháng trước – chẳng thể làm chứng cứ gì.

Một luật sư trẻ tên Tuấn, tình cờ biết chuyện qua một bài viết tôi đăng ẩn danh lên Facebook nhóm mẹ bỉm sữa, nhắn cho tôi:

“Chị có thể khởi kiện nếu chị có bằng chứng DNA, dù người cha không nhận. Em sẽ giúp miễn phí.”

Tôi chết lặng. Kiện? Tôi chưa từng nghĩ đến. Nhưng một tia sáng lóe lên. Tôi bắt đầu tìm cách lần ra tung tích của Hùng. Tôi đến quán phở cũ – chủ quán bảo anh ta nghỉ ăn từ lâu. Tôi đi tới khu căn hộ cũ, hỏi bảo vệ cũ, họ bảo anh ta thường đi Lexus trắng, biển số cụ thể – thế là tôi có đầu mối.

Tôi tìm trang mạng về xe, dò theo biển số, rồi nhờ người quen làm ở dịch vụ đăng kiểm tìm tên đăng ký xe – ra một cái tên: Trần Văn Hùng, công ty TNHH địa ốc Gia Thịnh. Tôi tra tiếp thì phát hiện công ty ấy vừa bị phanh phui vì vướng vụ lừa đảo đất nền ở Bắc Ninh.

Tim tôi như nghẹn lại. Hùng là một kẻ lừa đảo chuyên nghiệp.

Tôi quyết định công khai câu chuyện, đăng hình ảnh của mình và con, kèm lời kể chân thực, lên mạng xã hội – không còn giấu giếm. Bài viết thu hút hàng nghìn lượt chia sẻ, rồi có một phóng viên báo điện tử liên hệ muốn phỏng vấn.

Bài viết đăng lên, làn sóng dư luận đổ về phía Hùng. Một cô gái khác nhắn tôi, bảo cũng từng bị hắn bỏ rơi khi đang mang bầu, nhưng đã phá thai vì sợ hãi. Rồi một bà mẹ khác gửi ảnh con trai – giống Minh Quân đến sửng sốt.

Tôi gửi đơn lên tòa án quận, nhờ luật sư Tuấn hỗ trợ miễn phí. Phải mất gần nửa năm, nhờ áp lực dư luận và việc xét nghiệm DNA bắt buộc, tòa buộc Hùng phải công nhận con, cấp dưỡng mỗi tháng và xin lỗi công khai vì hành vi bỏ rơi mẹ con tôi.

Nhưng với tôi, tiền cấp dưỡng không quan trọng bằng sự công nhận. Minh Quân có cha hợp pháp trên giấy tờ. Tôi có danh chính để đăng ký tạm trú, đi làm, cho con đi học sau này.

Hai năm sau…

Tôi không còn là cô bé rửa bát năm xưa. Tôi đã học nghề spa, mở tiệm nhỏ gần khu Ngã Tư Sở, tự nuôi sống bản thân và con trai. Minh Quân nay đã 2 tuổi, biết gọi “mẹ ơi”, biết hôn má tôi mỗi sáng.

Hùng không còn dám xuất hiện, cũng chẳng ai thương hại tôi nữa. Có người hỏi: “Em có hận hắn không?” – Tôi cười nhẹ:

“Nếu không có cú ngã đó, tôi vẫn là con bé sống mơ mộng. Bây giờ, tôi tỉnh rồi. Và mạnh hơn bao giờ hết.”

Prev Article
Next Article

Related Articles

Đúng ngày giỗ thứ 5 của chồng, mẹ chồng tôi đến đưa sổ tiết kiệm 1 t.ỷ mà chồng đã l.àm trước khi anh m:ấ:t: Nghe bà nói mà tôi u:ấ:t h:ận người chồng quá cố

Đúng ngày giỗ thứ 5 của chồng, mẹ chồng tôi đến đưa sổ tiết kiệm 1 t.ỷ mà chồng đã l.àm trước khi anh m:ấ:t: Nghe bà nói mà tôi u:ấ:t h:ận người chồng quá cố

Hàng xóm quá quắt lắp camera chỉ thẳng sang nhà tôi, bực mình tôi lắp lại một cái quay sang lại nhà họ và sự thật sau đó đã được phơi bày trong ê chề…

Hàng xóm quá quắt lắp camera chỉ thẳng sang nhà tôi, bực mình tôi lắp lại một cái quay sang lại nhà họ và sự thật sau đó đã được phơi bày trong ê chề…

Leave a Reply Cancel Reply

HOT NEWS

  • Nhà tắm bí ẩn ở nhà chồng không ai được phép vào tắm ngoại trừ bố chồng cho đến 1 ngày con dâu vô ý bước vào
    Nhà tắm bí ẩn ở nhà chồng không ai được phép vào tắm ngoại trừ bố chồng cho đến 1 ngày con dâu vô ý …
  • Đang trong đám giỗ, con dâu đứng dậy từ mâm dưới lên mâm trên ngồi cạnh chồng, mẹ chồng sợ mất uy quay sang tát con dâu
    Đang trong đám giỗ, con dâu đứng dậy từ mâm dưới lên mâm trên ngồi cạnh chồng, mẹ chồng sợ mất uy quay sang tát …
  • Mẹ chồng chê con dâu quê mùa, luôn bắt ngồi dưới góc bếp khi ăn cơm, đến ngày bà nằm liệt mới té ngửa về gia thế của nhà thông gia
    Mẹ chồng chê con dâu quê mùa, luôn bắt ngồi dưới góc bếp khi ăn cơm, đến ngày bà nằm liệt mới té ngửa về …
  • Chị gái cắn răng nhường chồng giàu cho em gái út vì bị ‘bố mẹ ép’, 3 năm sau em gái sinh đôi quý tử tưởng phúc phần nhà giàu
    Chị gái cắn răng nhường chồng giàu cho em gái út vì bị ‘bố mẹ ép’, 3 năm sau em gái sinh đôi quý tử …
  • Vợ bỏ đi theo người đàn ông giàu có, chồng nghèo sống ở cống nuôi con 2 con trai ăn học, 15 năm sau thì, 2 đứa lại báo đáp ông thế này đây ….
    Vợ bỏ đi theo người đàn ông giàu có, chồng nghèo sống ở cống nuôi con 2 con trai ăn học, 15 năm sau thì, …
  • Ba tháng sau khi chia tay mối tình đầu kéo dài suốt năm năm đại học, tôi khoác lên mình chiếc váy cưới trắng muốt, sánh bước bên người chồng hiện tại – một trưởng phòng điềm đạm, thành đạt và hơn tôi tám tuổi.
    Ba tháng sau khi chia tay mối tình đầu kéo dài suốt năm năm đại học, tôi khoác lên mình chiếc váy cưới trắng muốt, …
  • Bố tôi tên là Nam, năm nay đã 65 tuổi. Ông là một người đàn ông cương nghị, trải qua nhiều sóng gió cuộc đời nhưng luôn giữ một tâm hồn lạc quan.
    Bố tôi tên là Nam, năm nay đã 65 tuổi. Ông là một người đàn ông cương nghị, trải qua nhiều sóng gió cuộc đời …
  • Thấy cô bé lang thang khóc giữa trời mưa, người phụ nữ tốt bụng đưa về nhà tắm rửa ăn cơm, nào ngờ được 3 ngày thì mất tích
    Thấy cô bé lang thang khóc giữa trời mưa, người phụ nữ tốt bụng đưa về nhà tắm rửa ăn cơm, nào ngờ được 3 …
  • Em trai có nhà, có xe, nhưng mẹ kế vẫn bắt tôi bán thận lấy tiền cưới vợ nhà giàu cho em, tôi giả vờ đồng ý
    Em trai có nhà, có xe, nhưng mẹ kế vẫn bắt tôi bán thận lấy tiền cưới vợ nhà giàu cho em, tôi giả vờ …

Bài viết mới

  • Con trai tôi bỏ cả tiểu thư Hà Thành để cưới cô gái nuôi bò trên Điện Biên, đến ngày dạm ngõ tôi chỉ mang đúng 1 triệu lễ đen
    Con trai tôi bỏ cả tiểu thư Hà Thành để cưới cô gái nuôi bò trên Điện Biên, đến ngày dạm ngõ tôi chỉ mang …
    Tôi từng phản đối gay gắt khi con trai – …
  • Cháy chung cư, 3 cha con tu vong khi nhảy xuống từ ban công tầng 9
    Cháy chung cư, 3 cha con tu vong khi nhảy xuống từ ban công tầng 9
    Ngày 10/6, một người đàn ông 35 tuổi và hai …
  • Áp thấp nhiệt đới có thể mạnh thành bão cấp 10, giật cấp 13
    Áp thấp nhiệt đới có thể mạnh thành bão cấp 10, giật cấp 13
    Vào 1 giờ ngày 11/6, tâm áp thấp nhiệt đới ở vào …
  • Phát hiện mắc bệnh UT, bố dượng lập tức chia tài sản, tôi bất ngờ khi được nhận nhiều hơn con đẻ của ông nhưng hóa ra có lý do đằng sau
    Phát hiện mắc bệnh UT, bố dượng lập tức chia tài sản, tôi bất ngờ khi được nhận nhiều hơn con đẻ của ông nhưng …
    17 tuổi, tôi theo mẹ về sống với ông Phúc …
  • Thương vợ cũ khắc khổ nên tôi chuyển cho 500 triệu, cô ấy từ chối và đưa ra một yêu cầu
    Thương vợ cũ khắc khổ nên tôi chuyển cho 500 triệu, cô ấy từ chối và đưa ra một yêu cầu
    Nhìn gương mặt của cô ấy gầy khắc khổ, tôi …
  • Lan chưa từng gần gũi ai kể từ khi chồng mất, vậy chuyện này là thế nào?
    Lan chưa từng gần gũi ai kể từ khi chồng mất, vậy chuyện này là thế nào?
    **Bí mật dưới mái nhà** Lan, một phụ nữ 32 …
  • Vì lỡ có bầu trước khi cưới, mẹ chồng khinh ra mặt chỉ mang đến 3 nải chuối xanh làm sính lễ đón dâu
    Vì lỡ có bầu trước khi cưới, mẹ chồng khinh ra mặt chỉ mang đến 3 nải chuối xanh làm sính lễ đón dâu
    Tôi lỡ có bầu trước khi cưới. Bụng mới nhô …
  • Con trai bỏ cả ghế phó giám đốc để theo con bé bán nông sản vùng cao – đến ngày ra mắt, tôi chết lặng khi nhìn thấy nhà lụp xụp của con dâu
    Con trai bỏ cả ghế phó giám đốc để theo con bé bán nông sản vùng cao – đến ngày ra mắt, tôi chết lặng …
    Tôi là mẹ đơn thân, một tay nuôi con trai …
  • Nhà tôi âm thầm lắp camera bắt tận tay, nào ngờ ngày gọi trưởng thôn đến xử lý thì bàng hoàng nhận ra trong túi đó đều là
    Nhà tôi âm thầm lắp camera bắt tận tay, nào ngờ ngày gọi trưởng thôn đến xử lý thì bàng hoàng nhận ra trong túi …
    Nhà tôi chuyển về khu này chưa đầy nửa năm. …
  • Cả xóm xì xào nhà ông Tư trúng số nhưng keo kiệt không mời ai ăn khao, được đúng 3 ngày sau thì ông mất
    Cả xóm xì xào nhà ông Tư trúng số nhưng keo kiệt không mời ai ăn khao, được đúng 3 ngày sau thì ông mất
    Cả xóm Bàu Mía mấy ngày nay rúng động vì …

Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Copyright © 2025 Tin nhanh
Liên hệ: [email protected]