Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Sao
  • Tâm sự
  • Tử vi
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
Trả nhẫn 2 tỷ cho đại gia để lấy chồng nghèo, hôm cưới anh bảo: Để em nếm mùi tân hôn kiểu công nhân mà tôi sững người.

Trả nhẫn 2 tỷ cho đại gia để lấy chồng nghèo, hôm cưới anh bảo: Để em nếm mùi tân hôn kiểu công nhân mà tôi sững người.

Thanh Thanh 17 Tháng 6, 2025

Tôi đã từng đeo chiếc nhẫn kim cương hai tỷ đồng trên tay, sống trong nhung lụa và được đại gia rót mật vào tai mỗi ngày. Nhưng tôi lại chọn tháo nhẫn, trả lại hết mọi thứ để cưới một chàng trai làm công nhân với lời cầu hôn giản dị: “Anh không có gì ngoài trái tim thật thà.” Ngày cưới, anh chỉ nhẹ nhàng bảo:“Đêm nay để em nếm thử mùi ‘tân hôn kiểu công nhân’…”Tôi bật cười, nhưng rồi chính tôi mới là người sững sờ khi cánh cửa tủ sắt trong căn nhà trọ ọp ẹp mở ra…

Tôi tên là Linh, 29 tuổi, nhân viên marketing cho một tập đoàn lớn. Cuộc sống của tôi từng là niềm mơ ước của bao cô gái. Tôi xinh đẹp, có học thức, thu nhập tốt, và đặc biệt – đang yêu một người đàn ông mà ai cũng ngưỡng mộ: anh Long – một đại gia bất động sản, hơn tôi 12 tuổi, đi xe sang, ăn mặc chỉn chu, và mỗi lần tặng quà đều khiến tôi choáng ngợp.Đại lý ô tô gần đây

Hôm anh cầu hôn, trong một bữa tiệc lộng lẫy ở resort 5 sao, anh quỳ gối trước mặt tôi, chìa ra chiếc nhẫn kim cương trị giá hai tỷ đồng. Đám đông vỗ tay rầm rộ. Tôi gật đầu, mọi người chúc mừng. Nhưng tim tôi khi ấy lại trống rỗng. Tôi nhận ra mình đang sống trong một cuộc đời được sắp đặt – và tôi là một nhân vật đóng vai chính cho những bức ảnh hoàn hảo trên mạng.

Giữa lúc ấy, Hoàng xuất hiện.

Hoàng là bạn cùng đại học với tôi, học công nghệ kỹ thuật, ra trường rồi đi làm công nhân kỹ thuật cho một khu chế xuất ở Bình Dương. Gặp lại sau 5 năm, anh vẫn như xưa – chân thành, ít nói, nụ cười hiền và đôi tay chai sạn. Anh không có xe sang, không đồng hồ đắt tiền, chỉ có một chiếc ba lô cũ và ánh mắt nhìn tôi đầy thương nhớ.

Anh bảo:– “Anh nghe nói em sắp cưới rồi. Chúc mừng em. Nhưng nếu em chưa chắc chắn… thì anh vẫn đứng ở đây.”

Tôi cười, nhưng tim run rẩy. Không ai nói lời ấy với tôi suốt 5 năm qua. Không ai cho tôi cái cảm giác được lựa chọn chính mình, ngoài anh.

Tôi mất cả tuần để suy nghĩ. Rồi một chiều thứ sáu, tôi lặng lẽ đến nhà anh Long, tháo chiếc nhẫn đặt vào hộp, để lại bức thư ngắn: “Em xin lỗi. Em không thể tiếp tục sống cuộc đời mà mình không thuộc về.”

Tôi mất tất cả sau quyết định đó: bạn bè trách móc, mẹ khóc suốt mấy ngày vì “mất mối”, người ta gọi tôi là kẻ ngốc bỏ đại gia theo trai nghèo. Nhưng chỉ có tôi hiểu, trong lòng tôi đã thanh thản.

Ba tháng sau, tôi và Hoàng làm đám cưới. Một lễ cưới nhỏ, gọn, chỉ có 5 bàn tiệc và bạn bè thân thiết. Tôi không váy cưới xa hoa, không nhẫn bạc tỷ. Nhưng khi Hoàng nắm tay tôi thật chặt, ánh mắt anh lấp lánh nói:– “Anh hứa sẽ không để em phải hối hận vì đã chọn anh.”

Tôi mỉm cười. Đó là ngày đầu tiên trong một cuộc sống mới – cuộc sống giản dị nhưng là của riêng tôi.

Tôi đâu ngờ, đêm tân hôn đó – cái đêm tưởng chỉ có tình yêu nghèo mà lãng mạn – lại là lúc cuộc đời tôi rẽ sang một hướng khác hoàn toàn.

Đêm hôm đó, sau khi khách khứa về hết, tôi và Hoàng trở về căn nhà trọ nhỏ anh đang thuê ở Thủ Đức. Căn phòng 25m2, nền gạch cũ, tường ố vàng vì hơi ẩm. Đồ đạc chẳng có gì nhiều ngoài một chiếc quạt bàn, một chiếc tủ sắt xám bạc màu, và chiếc giường gỗ cọc cạch.

Tôi ngồi xuống giường, váy cưới vẫn còn nguyên. Hoàng bối rối đưa tôi ly nước, rồi ngập ngừng nói:

– “Em… hôm nay mệt không? Chắc không quen… tân hôn kiểu công nhân ha?”

Tôi bật cười. “Kiểu công nhân là sao?”

Anh gãi đầu, cười xấu hổ.– “Là… không khách sạn, không hoa hồng, không rượu vang. Chỉ có cái quạt máy cọc cạch và tiếng xe tải ngoài đường.”

Tôi kéo anh lại gần, ôm lấy anh và nói nhỏ:– “Em chọn anh là vì những thứ đó. Em không cần khách sạn, em cần người chồng biết yêu thương thật lòng.”Món quà ý nghĩa nhất cho người thân yêu

Hoàng ôm tôi thật chặt. Cái ôm không lãng mạn kiểu điện ảnh, mà ấm áp và chắc chắn như một mái nhà.

Khi tôi thay đồ, bước ra, thấy Hoàng đang lúi húi mở cái tủ sắt ở góc phòng. Cánh cửa kêu “két” một tiếng chói tai, rồi từ bên trong, anh kéo ra một cái thùng thiếc lớn, nặng trịch.

– “Cái này là gì vậy anh?”

– “Quà cưới cho vợ.”

Tôi tròn mắt. Anh mở nắp thùng ra – bên trong là những cục vàng miếng SJC, xếp kín từng lớp. Phía dưới là những cuốn sổ tiết kiệm, mỗi cuốn trị giá từ vài trăm đến cả tỷ đồng. Tôi gần như nghẹt thở.

– “Trời ơi… sao anh có nhiều vàng vậy?”

Anh chỉ cười.– “Anh làm công nhân thật, nhưng không nghèo như em nghĩ đâu.”

Tôi không hiểu. Anh ngồi xuống bên tôi, bắt đầu kể:

– “Anh làm ở khu chế xuất, nhưng là tổ trưởng kỹ thuật, lương cao hơn bình thường. Ngoài giờ, anh nhận thêm việc sửa máy, làm thiết kế kỹ thuật thuê cho mấy công ty nhỏ. Mỗi tháng tiết kiệm gần 30 triệu. Anh bắt đầu tích vàng từ 7 năm trước, mỗi tháng mua từng chỉ. Vừa tiết kiệm, vừa đầu tư… Mấy năm qua, anh không ăn chơi, không tiêu hoang. Tất cả chỉ để chuẩn bị một cuộc sống tốt cho tương lai – khi nào tìm được người xứng đáng…”Đại lý ô tô gần đây

Anh nhìn tôi, mắt long lanh:– “Và người đó chính là em.”

Tôi ngồi lặng người, cảm xúc như muốn vỡ òa. Tôi từng tưởng mình bỏ cả tương lai sáng lạn để theo tình yêu không chắc chắn. Nhưng thì ra, chính tôi mới là người được chọn – không phải bằng lời hoa mỹ, mà bằng 7 năm tích góp âm thầm của một người đàn ông chân thật.

Những ngày sau đó, cuộc sống của chúng tôi thay đổi dần dần. Từ căn trọ nhỏ, chúng tôi mua một căn hộ chung cư trung tầng. Anh vẫn làm công việc cũ, nhưng bắt đầu đầu tư thêm vào đất vùng ven. Tôi tiếp tục công việc marketing, nhưng cảm thấy nhẹ nhàng và vui vẻ hơn bao giờ hết – vì mỗi ngày đi làm, tôi biết có người đợi tôi về không phải vì tiền, mà vì yêu thương thật lòng.

Một lần, mẹ tôi đến chơi, thấy con rể lúi húi nấu cơm, còn tôi ngồi xem TV, bà lặng lẽ gật đầu:– “Ngày xưa má giận con bỏ đại gia… nhưng giờ, má yên tâm rồi.”

Tôi chỉ mỉm cười, nắm tay chồng. Đúng vậy. Tôi không cưới đại gia ngoài xã hội, tôi cưới đại gia của riêng tôi – người biết cách làm giàu mà không khoe mẽ, biết yêu mà không cần phải hứa nhiều.

Và đêm tân hôn đó, tôi đã nếm mùi “kiểu công nhân” – không phải là thiếu thốn, mà là giản dị nhưng sâu sắc, chân thật và bất ngờ đến mức tôi không thể nào quên cả đời.

Prev Article
Next Article

Related Articles

Năm ngoái, mẹ chồng tôi đ;;ộ;t ng;;ộ;;t ốm nên phải đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt.

Năm ngoái, mẹ chồng tôi đ;;ộ;t ng;;ộ;;t ốm nên phải đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt.

Mỗi tháng, tôi dành 10 triệu trong số 13 triệu đồng tiền lương ít ỏi từ công việc làm thợ sửa xe để đóng bảo hiểm, chấp nhận sống kham khổ, ăn uống đạm bạc. Sau 10 năm ròng rã, đến ngày được rút tiền, tôi vui mừng tổ chức một bữa tiệc lớn mời cả xóm đến chung vui nhưng ai ngờ…

Mỗi tháng, tôi dành 10 triệu trong số 13 triệu đồng tiền lương ít ỏi từ công việc làm thợ sửa xe để đóng bảo hiểm, chấp nhận sống kham khổ, ăn uống đạm bạc. Sau 10 năm ròng rã, đến ngày được rút tiền, tôi vui mừng tổ chức một bữa tiệc lớn mời cả xóm đến chung vui nhưng ai ngờ…

HOT NEWS

  • Chồng mất để tang đã 5 năm, ngày đưa con đi chơi, vợ run rẩy thấy chồng trong xe hơi sang trọng, đi cùng anh ấy còn có…
    Chồng mất để tang đã 5 năm, ngày đưa con đi chơi, vợ run rẩy thấy chồng trong xe hơi sang trọng, đi cùng anh …
  • Chồng đem xe ô tô được mua bằng tiền của vợ đi chở gái, vợ gọi bố mẹ 2 bên đến để tuyên bố ly hôn thì bàng hoàng
    Chồng đem xe ô tô được mua bằng tiền của vợ đi chở gái, vợ gọi bố mẹ 2 bên đến để tuyên bố ly …
  • Dắt theo con gái 3 tuổi đi dự đám cưới người quen nào ngờ vừa đến nơi chưa kịp động đũa, mẹ cô dâu đã cười gượng thủng thẳng
    Dắt theo con gái 3 tuổi đi dự đám cưới người quen nào ngờ vừa đến nơi chưa kịp động đũa, mẹ cô dâu đã …
  • Chỉ mười lăm phút sau khi giám thị phát đề, Nam đột ngột dừng bút, em gục đầu xuống bàn, không hoảng loạn, không rơi nước mắt, chỉ im lặng, không viết thêm một chữ nào
    Chỉ mười lăm phút sau khi giám thị phát đề, Nam đột ngột dừng bút, em gục đầu xuống bàn, không hoảng loạn, không rơi …
  • Tôi chỉ thấy lòng mình trống trải, không nói rõ là buồn hay mừng cho cô ấy
    Tôi chỉ thấy lòng mình trống trải, không nói rõ là buồn hay mừng cho cô ấy
  • Bé gái 8 tuổi nhất quyết không mở tủ quần áo của mình, khi mẹ kiểm tra thì…
    Bé gái 8 tuổi nhất quyết không mở tủ quần áo của mình, khi mẹ kiểm tra thì…
  • Hí hửng xây được căn nhà mới bằng tiền tích cóp bao năm, vợ chồng tôi bàng hoàng khi mẹ chồng đuổi đi vì đây là đất của bà
    Hí hửng xây được căn nhà mới bằng tiền tích cóp bao năm, vợ chồng tôi bàng hoàng khi mẹ chồng đuổi đi vì đây …
  • Anh xe ôm tiến lại gần cô gái đang ngất trên ghế đá, thứ rơi ra từ túi xách khiến anh hoảng loạn
    Anh xe ôm tiến lại gần cô gái đang ngất trên ghế đá, thứ rơi ra từ túi xách khiến anh hoảng loạn
  • Lắp cống thoát nước mới, chủ nhà vô tình phát hiện đoạn ống cũ được nhét kín bằng phong bì, cả xóm kéo tới
    Lắp cống thoát nước mới, chủ nhà vô tình phát hiện đoạn ống cũ được nhét kín bằng phong bì, cả xóm kéo tới

Bài viết mới

  • Cô gái bị trôi dạt vào bờ biển làng chài không giấy tờ tùy thân, người dân xúm vào đưa về bờ tổ chức hậu sự thì
    Cô gái bị trôi dạt vào bờ biển làng chài không giấy tờ tùy thân, người dân xúm vào đưa về bờ tổ chức hậu …
    Một buổi sớm mù sương, ngư dân làng chài Mũi …
  • Vừa đưa con lên máy bay Con Bé Khóc thét Đòi Xuống “Mẹ ơi, có người không cho con ngồi”, nào ngờ chỉ 2 Phút Sau, Cả Sân Bay Báo Động Khẩn Cấp khi phát hiện ra…
    Vừa đưa con lên máy bay Con Bé Khóc thét Đòi Xuống “Mẹ ơi, có người không cho con ngồi”, nào ngờ chỉ 2 Phút …
    Vừa đưa con lên máy bay Con Bé Kh/óc th/ét …
  • Mẹ bỏ rơi con cái suốt bao năm để chạy theo ông phú hộ giàu nhất làng, 2 anh em ôm nhau khóc nức nở tự nuôi nhau cho đến ngày có đại gia làm khoáng sản về quê bất ngờ nhận nuôi cả 2
    Mẹ bỏ rơi con cái suốt bao năm để chạy theo ông phú hộ giàu nhất làng, 2 anh em ôm nhau khóc nức nở …
    Mười năm trước, làng tôi rúng động vì chuyện mẹ …
  • Định đợi qua 100 ngày của vợ tôi sẽ tái hôn nhưng mới đến 49 ngày của vợ, bất ngờ tấm ảnh trên bàn thờ bị đổ, tôi định lại gần dựng lên thì tá hỏa phát hiện ra trong góc chính là…
    Định đợi qua 100 ngày của vợ tôi sẽ tái hôn nhưng mới đến 49 ngày của vợ, bất ngờ tấm ảnh trên bàn thờ …
    Vợ tôi mất vì bạo bệnh, để lại đứa con …
  • Có mẹ chồng chẳng nhờ vả được gì lên chơi chỉ mang toàn là rau, chẳng có lấy một miếng thịt, bảo trông cháu thì bà bảo “con tao, tao chăm, con mày, mày chăm”
    Có mẹ chồng chẳng nhờ vả được gì lên chơi chỉ mang toàn là rau, chẳng có lấy một miếng thịt, bảo trông cháu thì …
    Có mẹ chồng chẳng nhờ vả được gì, lên chơi …
  • 3 tháng ở cữ là 3 tháng tôi rửa mặt bằng nước mắt, mẹ chồng tôi – bà ấy quá kinh khủng, cả đời này tôi sẽ không bao giờ quên…
    3 tháng ở cữ là 3 tháng tôi rửa mặt bằng nước mắt, mẹ chồng tôi – bà ấy quá kinh khủng, cả đời này …
    “Ba tháng ở cữ là ba tháng tôi rửa mặt …
  • ‘Ngã ngửa’ khi phát hiện vợ đi tập yoga trong… nhà nghỉ
    ‘Ngã ngửa’ khi phát hiện vợ đi tập yoga trong… nhà nghỉ
    Anh cười thầm, hóa ra sáng nào vợ anh cũng …
  • Đỡ đẻ cho người yêu cũ, vị bác sĩ tái mặt khi nhìn thấy đứa bé vừa chào đời
    Đỡ đẻ cho người yêu cũ, vị bác sĩ tái mặt khi nhìn thấy đứa bé vừa chào đời
    Khoa sản hôm đó đông nghẹt. Bệnh viện tuyến đầu …
  • 3 dấu hiệu cảnh báo Suy Thận thường xuyên xuất hiện vào ban đêm
    3 dấu hiệu cảnh báo Suy Thận thường xuyên xuất hiện vào ban đêm
    – Nếu ban đêm mà bạn thường xuyên có những …
  • Chồng đuổi vợ con ra khỏi nhà, cô bồ chạy theo đưa cho 10 triệu rồi ghé vào tai nói nhỏ: 3 ngày sau hãy quay lại, sẽ có bất ngờ cho chị…
    Chồng đuổi vợ con ra khỏi nhà, cô bồ chạy theo đưa cho 10 triệu rồi ghé vào tai nói nhỏ: 3 ngày sau hãy …
    Trời hôm đó đổ mưa rả rích, như chính tâm …

Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Copyright © 2025 Tin nhanh
Liên hệ: [email protected]