Trong một con hẻm nhỏ ở ngoại ô, ông Tâm, một ông cụ 70 tuổi, sống lặng lẽ trong căn nhà cấp bốn cũ kỹ. Nhà bên cạnh, gia đình ông Hùng, mới xây một căn nhà hai tầng khang trang. Để tiết kiệm, ông Hùng cho thợ lắp mái tôn nhô sang phần đất nhà ông Tâm chừng nửa mét, nghĩ rằng “ông già hiền lành, chắc chẳng để ý đâu”. Mỗi lần mưa, nước từ mái tôn dột xuống sân nhà ông Tâm, làm ngập cả lối đi. Hàng xóm xì xào, khuyên ông Tâm lên tiếng, nhưng cụ chỉ cười hiền: “Thôi, sống hòa thuận cho lành.”
Nhưng ông Tâm không đơn giản như mọi người nghĩ. Một buổi sáng, người ta thấy cụ lặng lẽ mang thước dây ra đo đạc, ghi chép tỉ mỉ, rồi cất vào cuốn sổ cũ. Chẳng ai biết cụ tính gì. Rồi đột nhiên, chỉ một tuần sau, tấm biển “Bán nhà” xuất hiện trước cổng. Cả xóm ngỡ ngàng. Nhà ông Tâm, dù cũ, nằm ở vị trí đẹp, giá cụ rao lại rẻ bất ngờ. Chưa đầy tháng, một người đàn ông trung niên, dáng vẻ sắc sảo, đến xem nhà và chốt mua ngay. Ông Tâm dọn đi, để lại lời nhắn: “Cảm ơn bà con đã chiếu cố bao năm.”
Hai tháng sau, gia đình ông Hùng bắt đầu cảm nhận được “cơn bão”. Chủ mới của căn nhà, ông Nam, không phải người dễ đối phó. Ngay ngày dọn đến, ông gọi đội thợ đến đo đạc, kiểm tra ranh giới đất. Chẳng nói chẳng rằng, ông Nam mời công an khu vực và cán bộ địa chính đến lập biên bản. Hóa ra, phần mái tôn lấn sang đất nhà ông Tâm không chỉ vi phạm ranh giới mà còn không có trong giấy phép xây dựng. Công an yêu cầu ông Hùng tháo dỡ ngay lập tức, nếu không sẽ bị phạt nặng.
Nhưng đó chưa phải tất cả. Ông Nam, với sự bình tĩnh đáng sợ, làm một việc khiến ông Hùng và cả nhà “khóc dở mếu dở”. Ông dựng một bức tường bê tông cao ba mét, đúng sát ranh giới hai nhà, che kín toàn bộ cửa sổ và ban công nhà ông Hùng. Bức tường được xây đúng quy định, có giấy phép hẳn hoi, khiến ông Hùng không thể kiện cáo. Căn nhà hai tầng khang trang bỗng trở thành “cái hộp” tối om, không chút ánh sáng. Giá nhà ông Hùng rớt thê thảm, bán không ai mua, ở thì ngột ngạt.
Cả xóm xôn xao. Có người kể lại, hôm rời đi, ông Tâm đã gặp ông Nam, đưa cho ông ta cuốn sổ cũ và nói: “Cậu cứ làm đúng luật, mọi thứ tôi ghi rõ đây rồi.” Hóa ra, ông Tâm đã tính toán mọi đường đi nước bước. Cụ không tranh cãi, không gây gổ, nhưng đã dạy cho nhà hàng xóm một bài học nhớ đời: đừng bao giờ coi thường sự im lặng của người khác.
Từ đó, trong xóm, mỗi khi ai nhắc đến chuyện lấn đất, người ta lại kể câu chuyện về ông Tâm – người đàn ông lặng lẽ nhưng khiến kẻ tham lam phải trả giá đắt.