Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Sao
  • Tâm sự
  • Tử vi
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
Tôi và chồng quyết định ly thân. Tôi dẫn theo 2 con gái về nhà ngoại ở. Trong thời gian đó, có vài lần bố mẹ chồng đến nhà ngoại thăm cháu. Vài năm trở lại đây, ông bà chỉ gọi điện vì đường xa xôi, sức khỏe yếu, không đi lại được nhiều. Tôi thì bận công việc, lại không muốn gặp mặt chồng nên cũng không đưa các con về thăm ông bà được. Suốt 7 năm đó, bố chồng tháng nào cũng gửi cho tôi 6 triệu

Tôi và chồng quyết định ly thân. Tôi dẫn theo 2 con gái về nhà ngoại ở. Trong thời gian đó, có vài lần bố mẹ chồng đến nhà ngoại thăm cháu. Vài năm trở lại đây, ông bà chỉ gọi điện vì đường xa xôi, sức khỏe yếu, không đi lại được nhiều. Tôi thì bận công việc, lại không muốn gặp mặt chồng nên cũng không đưa các con về thăm ông bà được. Suốt 7 năm đó, bố chồng tháng nào cũng gửi cho tôi 6 triệu

Thanh Thanh 7 Tháng 6, 2025

Mùng 5 tháng nào cũng vậy, đúng 9 giờ sáng, điện thoại tôi sẽ ting một cái. Không cần nhìn, tôi cũng biết: 6 triệu, từ một tài khoản tên “Nguyễn Văn T”. Nhưng tháng này, ông T – bố chồng tôi – đã mất được gần hai tháng rồi… Thế ai đang gửi tiền?

Tôi tên là Ngọc, năm nay 38 tuổi, sống cùng hai con gái là Mai (12 tuổi) và Linh (9 tuổi). Cách đây bảy năm, tôi và chồng – Anh Tuấn – quyết định ly thân sau nhiều năm mâu thuẫn âm ỉ, không thể hàn gắn. Không có ai sai rõ ràng, cũng chẳng có ai đúng. Chỉ là tình cảm dần cạn, lời nói dần nhạt, và sự im lặng trở thành bức tường lạnh lẽo giữa hai con người từng đầu ấp tay gối.

Tôi dẫn hai con về sống với mẹ ruột ở xã Phú An, cách TP. Huế khoảng 30 cây số. Căn nhà cấp bốn nằm khuất sau rặng tre, bình dị nhưng ấm áp. Từ ngày về đây, tôi làm giáo viên tiểu học ở trường làng, ngày đi dạy, tối về soạn bài và chăm sóc hai con. Đời sống không dư dả, nhưng yên ổn.

Gia đình chồng tôi sống ở Đà Nẵng, cách hơn 100 cây số. Ban đầu, bố mẹ chồng – ông bà Nguyễn Văn T và bà Lê Thị Hoa – có vài lần đến thăm cháu. Tôi vẫn đón tiếp tử tế, dù trong lòng nhiều ngổn ngang. Vài năm gần đây, ông bà không còn đến nữa, lý do là sức khỏe yếu, tuổi đã cao, đường xa không tiện đi lại. Tôi thì bận, và thú thực cũng không muốn mặt đối mặt với chồng cũ, nên không đưa các con về thăm nhà nội.

Chuyện bắt đầu từ một ngày đầu tháng…

Tháng ấy là tháng 6, cách đây bảy năm. Lần đầu tiên ông T chuyển tiền, tôi ngạc nhiên. Gọi điện hỏi, ông chỉ nhẹ nhàng nói:

“Tiền này ông bà nội cho cháu ăn học. Con đừng ngại. Tháng nào ông cũng gửi, đến khi nào không gửi được nữa thì thôi.”

Tôi từ chối. Tôi bảo: “Con còn đi làm được, không thiếu thốn đến mức ấy đâu.” Nhưng ông vẫn cười hiền rồi tắt máy. Và đúng như lời, tháng nào cũng mùng 5, đúng 9 giờ sáng, tôi nhận được chuyển khoản từ tài khoản của ông. Mỗi lần đều đúng 6 triệu, chưa trễ một ngày.

Ban đầu tôi thấy áy náy. Nhưng rồi nghĩ lại: đó là tấm lòng ông bà dành cho cháu. Tôi không tiêu vào chuyện riêng, mà dùng để mua sách, mua quần áo, đóng học phí cho hai đứa. Những dịp lễ tết, tôi cũng mua ít quà gửi ngược về cho ông bà. Nhưng ông bà không bao giờ nhận, chỉ nói: “Giữ lấy nuôi cháu.”

Và rồi, tháng 3 vừa rồi, bố chồng tôi qua đời.

Đó là một sáng chủ nhật, tôi đang lau nhà thì điện thoại reo. Là Tuấn – chồng cũ. Tôi ngần ngừ mấy giây rồi mới nghe máy.

“Ba mất rồi. Đột quỵ lúc rạng sáng. Bác sĩ bảo không kịp đưa đi.”

Tôi lặng người.

Dù đã ly thân, nhưng ông T vẫn là người thân, và với tôi, ông là người tử tế, hiểu chuyện và hết lòng thương cháu. Tôi quyết định đưa hai con về Đà Nẵng dự tang lễ. Lần đầu sau bảy năm, tôi bước vào căn nhà cũ, nơi từng là tổ ấm. Không còn cảm giác oán giận, chỉ có một nỗi trống trải lạnh lẽo.

Hai con bé đứng lặng bên linh cữu ông nội, tay nắm tay. Tôi thấy mắt Mai đỏ hoe.

Nhưng điều kỳ lạ chưa dừng ở đó…

Sau tang lễ, tôi trở lại Phú An. Tháng đó, ngày mùng 5 lại đến. Tôi cứ nghĩ sẽ không còn khoản chuyển tiền quen thuộc ấy nữa. Nhưng đúng 9 giờ sáng, điện thoại ting lên.

6 triệu. Từ “Nguyễn Văn T”.

Tôi rùng mình.

Tài khoản đó vẫn hoạt động. Vẫn gửi tiền. Ai đang đứng sau? Tôi gọi thử vào số cũ của ông T, nhưng đã tắt máy. Tôi nhắn tin cho Tuấn hỏi, nhưng anh chỉ trả lời cụt lủn: “Không biết. Em hỏi má thử.”

Tôi định gạt đi, nhưng rồi tháng sau nữa, lại một lần nữa, mùng 5, 6 triệu lại đến.

Rồi đến ngày giỗ 49 của ông T.

Tôi nghĩ mãi rồi quyết định đưa hai con về thắp hương. Phần vì để tỏ lòng biết ơn, phần vì muốn hỏi cho ra ngọn ngành chuyện tiền bạc. Tôi không ham muốn gì, nhưng thấy điều gì đó không đúng, một bí mật nào đó đang được giấu kín.

Vừa tới nơi, bà Hoa – mẹ chồng tôi – ngạc nhiên ra mặt. Nhưng bà vẫn vui vẻ đón tiếp, bày mâm cơm cúng.

Sau khi thắp nhang, tôi đưa Mai và Linh ra ngoài chơi với mấy anh chị họ, rồi vào bếp giúp bà dọn dẹp. Khi chỉ còn hai người, tôi nhẹ giọng hỏi:

“Má… mấy tháng nay vẫn có người chuyển tiền vào tài khoản con, tên vẫn là của ba.”

Bà Hoa lặng đi một lúc lâu. Rồi bà ngồi xuống, đưa tay chùi nước mắt. Và bà bắt đầu kể…

Bà Hoa – mẹ chồng tôi – ngồi lặng hồi lâu, tay lần tràng hạt như đang đếm lại từng ký ức cũ. Tôi im lặng, chờ đợi. Rồi bà khẽ cất giọng, chậm rãi như nói với chính mình:

“Con có nhớ hồi con mới bế hai đứa nhỏ về nhà ngoại không? Khi đó, ba nó giận lắm. Nhưng ông T không nói gì cả. Chỉ bảo: ‘Miễn cháu mình được sống yên ổn, đủ đầy là được’.”

Bà dừng lại một chút, giọng nghèn nghẹn:

“Chính ba con, ổng năn nỉ má… trích một phần lương hưu của ổng để gửi hàng tháng cho con nuôi cháu. Ban đầu ổng định gửi 3 triệu, má mới la: ‘Thế ông sống bằng gì?’. Ổng nói: ‘Còn chút nào, tôi dành hết cho tụi nhỏ. Tôi không về già mà ích kỷ được’.”

Tôi nghe tới đó, mắt đã nhòe nước. Từ ngày tôi rời đi, tôi cứ nghĩ ông bà bên đó trách móc, giận dữ. Không ngờ, ông T lại âm thầm làm điều đó suốt 7 năm – không một lời trách, không một lần nhắc công.

“Nhưng ba mất rồi… thì ai đang gửi tiền, má?” – tôi hỏi.

Bà không nhìn tôi. Bà đứng dậy, đi vào phòng ngủ. Một lát sau, bà mang ra chiếc phong bì nhỏ màu vàng sẫm, đưa tôi.

Tôi mở ra – là tờ giấy ghi chép tay, nét chữ run run nhưng rõ ràng:

“Để lại cho con Ngọc – mẹ của cháu Mai và Linh.Nếu tôi mất đi, xin bà Hoa mỗi tháng vẫn chuyển cho con số tiền như cũ, đến khi hai đứa cháu vào đại học. Số tiền tôi đã để trong két sắt, cùng với một bì thư có sổ tiết kiệm. Đây là trách nhiệm của tôi – một người ông, và một người cha.”

— Nguyễn Văn T.

Tôi lặng người. Bà Hoa kể tiếp:

“Ổng lập sổ tiết kiệm cách đây 5 năm. Giấu má. Mãi đến năm ngoái, khi đi khám, bác sĩ bảo tim không ổn, ổng mới nói thật. Trong két còn hơn 500 triệu. Ổng bảo má: ‘Dù tui không còn, bà nhớ giữ lời giúp tui’. Nên má… vẫn tiếp tục chuyển, con đừng sợ.”

Tôi không kìm được nữa. Tôi bật khóc, nức nở như một đứa trẻ.

7 năm. Mỗi mùng 5. Một tình yêu lặng lẽ nhưng sâu sắc đến nghẹn lòng. Không phô trương, không cần đền đáp. Ông T – người mà tôi từng ngại ngùng đối diện – hóa ra là người luôn theo dõi, bảo bọc chúng tôi từ xa, bằng cách âm thầm nhất.

Sau hôm đó, tôi xin phép bà Hoa được dẫn hai con lên bàn thờ ông nội.

Tôi thắp nhang, rồi bảo hai đứa:

“Cảm ơn ông nội đi, vì ông đã lo cho con từng cuốn vở, từng cái áo.”

Mai và Linh không nói gì. Nhưng tôi thấy chúng đứng lâu hơn thường lệ, hai tay chắp lại, mắt rưng rưng.

Sau lễ cúng 49 ngày, bà Hoa bảo tôi chờ một lát rồi vào phòng tìm một cái hộp gỗ cũ. Trong đó, ngoài sổ tiết kiệm, còn có một cuốn sổ nhỏ – kiểu sổ tay bình thường – mà ông T viết tay gần đầy kín.

Ngày… tháng… năm: Hôm nay chuyển tiền cho con Ngọc. Không biết con có thấy phiền không. Nhưng tôi nghĩ mãi, thà cho cháu một bữa cơm thêm, còn hơn để con mình khổ.

Ngày… tháng… năm: Mưa lớn. Lo Mai bị ho. Không biết con Ngọc có kịp mua áo mưa mới cho hai đứa không.

Ngày… tháng… năm: Hôm nay nghe bà Hoa nói con Ngọc gửi bánh trung thu ra. Mà lại toàn loại rẻ tiền. Chắc ngại tốn. Thương con.

Mỗi dòng ngắn gọn. Nhưng chứa biết bao nhiêu tình cảm lặng thầm, của một người ông – người cha – vẫn theo dõi từng bước con cháu mình từ xa.

Tôi trở về Phú An cùng hai con, lòng nhẹ nhõm nhưng đầy thương nhớ. Tôi không nói cho các con biết hết mọi chuyện, nhưng trong lòng tôi, từ đó về sau, ngày mùng 5 không còn là một ngày bất thường.

Nó là ngày mà tôi nhớ đến một người đã khuất, người không nói nhiều, nhưng sống trọn nghĩa tình.

Tôi không còn nhận tiền nữa. Tôi nói với bà Hoa:

“Má giữ lại. Con giờ đủ khả năng lo cho tụi nhỏ rồi. Con nợ ba một ân tình, con sẽ trả bằng cách khác – dạy các con sống tử tế, sống biết ơn.”

Có những tình cảm không ồn ào. Có những người cha, người ông không nói lời yêu thương, nhưng lại thể hiện bằng cách lặng lẽ hy sinh – suốt cả cuộc đời.

Prev Article
Next Article

Related Articles

Tranh nhau 5 cm đất sau nhà, 10 năm không nhìn mặt cho đến khi đào móng mới lòi ra bí mật khiến cả xóm phải gọi công an

Tranh nhau 5 cm đất sau nhà, 10 năm không nhìn mặt cho đến khi đào móng mới lòi ra bí mật khiến cả xóm phải gọi công an

Đàn ông đến trọ nhà cô Tám đều chỉ sống được đúng 7 ngày – đến ngày thứ 8 ai cũng lặng lẽ rời đi

Đàn ông đến trọ nhà cô Tám đều chỉ sống được đúng 7 ngày – đến ngày thứ 8 ai cũng lặng lẽ rời đi

HOT NEWS

  • Bà cụ bán xôi đầu chợ đột ngột qua đời, hàng xóm hùn nhau tiền mua quan tài, nào ngờ khi mở túi vải vá dưới gối, cả xã choáng váng  gọi công an đến gấp
    Bà cụ bán xôi đầu chợ đột ngột qua đời, hàng xóm hùn nhau tiền mua quan tài, nào ngờ khi mở túi vải vá …
  • Rồi cô nháy mắt, thêm một câu khiến tôi sững sờ: “Chị cứ yên tâm, đợi em làm bà chủ rồi, sẽ tăng lương cho chị.”
    Rồi cô nháy mắt, thêm một câu khiến tôi sững sờ: “Chị cứ yên tâm, đợi em làm bà chủ rồi, sẽ tăng lương cho …
  • Mẹ đơn thân bị coi thường vì dắt con trai đi phỏng vấn, 5 phút sau cậu bé có hành động cứu cả tập đoàn khiến cả công ty phải cúi đầu xin lỗi
    Mẹ đơn thân bị coi thường vì dắt con trai đi phỏng vấn, 5 phút sau cậu bé có hành động cứu cả tập đoàn …
  • Giữa mâm cỗ cúng giỗ tổ, đứa cháu trai chỉ vào chị dâu cả rồi hỏi: “Cô ơi, sao con thấy chú kia thơm như cô ấy?”, cả nhà chết sững đổ dồn ánh mắt về phía người đàn ông đang nấu cỗ, mẹ chồng đùng đùng đi trích xuất camera thì phát hiện ra…
    Giữa mâm cỗ cúng giỗ tổ, đứa cháu trai chỉ vào chị dâu cả rồi hỏi: “Cô ơi, sao con thấy chú kia thơm như …
  • “Nếu sau này anh hạnh phúc, đừng quay đầu nhìn lại”
    “Nếu sau này anh hạnh phúc, đừng quay đầu nhìn lại”
  • Tôi là đứa con gái không có bố, mọi người thường trêu chọc tôi là đứa con hoang
    Tôi là đứa con gái không có bố, mọi người thường trêu chọc tôi là đứa con hoang
  • “Nghèo đi đôi với hèn chỉ có bà lấy điện thoại của tôi thôi,không mang ra trả thì đừng trách tôi gô cổ bà lên Phường”.Người phụ nữ liên tục chỉ tay quát tháo vào mặt bà Lan cho rằng bà là người lấy chiếc điện thoại để rồi cô ta phải hối hận.
    “Nghèo đi đôi với hèn chỉ có bà lấy điện thoại của tôi thôi,không mang ra trả thì đừng trách tôi gô cổ bà lên …
  • Ngày làm lễ nhận bồ nhí của bố làm em gái, mẹ tôi chỉ lặng lẽ chiếu 1 video cho tất cả họ hàng cùng xem. Cô bồ nhí thì bỏ đi ngay lập tức, còn bố tôi thì ê chề trước mặt họ hàng
    Ngày làm lễ nhận bồ nhí của bố làm em gái, mẹ tôi chỉ lặng lẽ chiếu 1 video cho tất cả họ hàng cùng …
  • Bà lão bán rau nhặt hai bé sinh đôi về nuôi, 20 năm sau thân phận của chúng được hé mở, bà sốc khi biết 2 đứa trẻ đó  là…
    Bà lão bán rau nhặt hai bé sinh đôi về nuôi, 20 năm sau thân phận của chúng được hé mở, bà sốc khi biết …

Bài viết mới

  • Mê con gái sếp, tôi về bỏ ngay cô vợ quê mùa bán cá ở chợ để cưới tiểu thư nhà giàu, nào ngày ra mắt nhà gái, tôi lảo đảo nhìn thấy người phụ nữ hơn mình 10 tuổi
    Mê con gái sếp, tôi về bỏ ngay cô vợ quê mùa bán cá ở chợ để cưới tiểu thư nhà giàu, nào ngày ra …
    Tôi từng là thằng nhân viên quèn, vợ là cô …
  • Để bố già sống 1 mình ở quê, 3 con trai lấy vợ sinh con trên thành phố 3 năm không về, đến ngày nghe đất được đền bù mới kéo nhau về thì ngỡ ngàng khi vừa đến đầu làng trưởng thôn đã thông báo…
    Để bố già sống 1 mình ở quê, 3 con trai lấy vợ sinh con trên thành phố 3 năm không về, đến ngày nghe …
    Bố già năm nay đã ngoài 75 tuổi, sống lủi …
  • Lương hưu của mẹ chồng cao hơn cả lương tôi, tận 15 triệu/tháng nhưng chỉ đóng góp 2 triệu tiền ăn rồi toàn đòi phải ăn ngon, có hải sản, hôm đó tôi mua nguyên 1 mẻ cá ươn và rồi…
    Lương hưu của mẹ chồng cao hơn cả lương tôi, tận 15 triệu/tháng nhưng chỉ đóng góp 2 triệu tiền ăn rồi toàn đòi phải …
    Tôi đi làm cả ngày, lương tháng cũng chỉ nhỉnh …
  • Ham lấy chồng đại gia, ngày cưới tôi đeo vàng kín cổ, ai ngờ trong đêm tân hôn, vừa thấy chồng bước ra từ nhà tắm, tôi chỉ muốn tông cửa bỏ chạy
    Ham lấy chồng đại gia, ngày cưới tôi đeo vàng kín cổ, ai ngờ trong đêm tân hôn, vừa thấy chồng bước ra từ nhà …
    Ham lấy chồng đại gia, ngày cưới tôi đeo vàng …
  • 2 chị em gái mua nhà 2 tỷ đồng báo hiếu bố mẹ, em trai út không góp 1 đồng. 10 năm sau bố mẹ qua đời, căn nhà tăng giá gấp 3
    2 chị em gái mua nhà 2 tỷ đồng báo hiếu bố mẹ, em trai út không góp 1 đồng. 10 năm sau bố mẹ …
    Hai chị em gái góp tiền mua nhà 2 tỷ …
  • Biết chồng đưa bồ đi nghỉ lễ, em bán nhà lấy tiền mẹ con du lịch nước ngoài cho sướng, tội gì phải chịu đựng
    Biết chồng đưa bồ đi nghỉ lễ, em bán nhà lấy tiền mẹ con du lịch nước ngoài cho sướng, tội gì phải chịu đựng
    Biết chồng đưa bồ đi nghỉ lễ, em bán nhà …
  • Chăm cháu giúp con trai đến tận 8 năm, chẳng màng nhà cửa ở quê, một hôm đón cháu đi học về sớm tình cờ nghe cuộc trò chuyện “khôn lỏi” của hai vợ chồng, tôi ôm quần áo bỏ về quê, gọi thế nào cũng không lên, và rồi sau 3 ngày…
    Chăm cháu giúp con trai đến tận 8 năm, chẳng màng nhà cửa ở quê, một hôm đón cháu đi học về sớm tình cờ …
    Tôi là mẹ chồng, cũng là “bảo mẫu toàn thời …
  • Cậu bé nhặt rác vô tình nhặt được chiếc đài cũ phát ra âm thanh kỳ lạ, cảnh sát run rẩy khi bật lên
    Cậu bé nhặt rác vô tình nhặt được chiếc đài cũ phát ra âm thanh kỳ lạ, cảnh sát run rẩy khi bật lên
    Nam, 13 tuổi, sống cùng bà ngoại trong căn nhà …
  • Cô bé gọi 113 nói “Bố nhốt cháu trong phòng tắm nhiều ngày và cháu rất đói “…
    Cô bé gọi 113 nói “Bố nhốt cháu trong phòng tắm nhiều ngày và cháu rất đói “…
    Đồng hồ điểm 2 giờ 18 phút sáng tại trung …
  • Đi công tác dặn con: “Nếu thấy bố vào phòng chị ô sin gọi cho mẹ ngay nhé, xong việc mẹ cho 500k”, cả tuần không thấy gì thì yên tâm ai ngờ lúc về con bảo…chị sững người ….
    Đi công tác dặn con: “Nếu thấy bố vào phòng chị ô sin gọi cho mẹ ngay nhé, xong việc mẹ cho 500k”, cả tuần …
    Chị đi công tác, ngày ngày vẫn hỏi han chồng …

Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Copyright © 2025 Tin nhanh
Liên hệ: [email protected]