Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Sao
  • Tâm sự
  • Tử vi
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
Bé gái xin vào bệnh viện để gặp bố lần cuối, y tá hỏi bố em là ai thì chết lặng…

Bé gái xin vào bệnh viện để gặp bố lần cuối, y tá hỏi bố em là ai thì chết lặng…

Thanh Thanh 5 Tháng 6, 2025

Chiều mưa nặng hạt ở Sài Gòn. Những giọt nước trượt dài trên kính cửa xe buýt, phản chiếu ánh đèn vàng mờ nhòe. Một bé gái khoảng 10 tuổi, tóc buộc gọn, chiếc áo đồng phục đã sờn cổ, đứng lặng trước cổng bệnh viện Nhân Dân Gia Định. Trong tay em là một bức ảnh đã ố màu — người đàn ông trong ảnh cười hiền lành, bế em trên tay khi em còn bé xíu.

Em ngước nhìn tòa nhà lớn phía trước. Lấy hết can đảm, em bước vào. Đến quầy lễ tân, giọng em run run:

– Cô ơi… cho con hỏi… ba con đang nằm ở đây. Ba tên là Nguyễn Văn Hùng, phòng cấp cứu.

Y tá nhìn em, hơi ngạc nhiên.

– Con nói ba con là ông Hùng? Ông ấy đang trong phòng ICU, người nhà đã vào hết rồi.

– Con… là con gái của ba. Con muốn gặp ba lần cuối… – giọng em nghẹn lại.

Người y tá chết lặng vài giây. Vì bà biết rõ: người nhà đang ở trong đó là vợ chính thức của ông Hùng, bà Thủy, và con trai lớn của họ.

Nguyễn Văn Hùng, 58 tuổi, là một giám đốc chi nhánh ngân hàng đã nghỉ hưu sớm do bệnh tim. Ông sống cùng vợ – bà Thủy – và con trai học đại học. Gia đình ông thuộc dạng trung lưu khá giả ở quận Bình Thạnh.

Ít ai biết rằng 11 năm trước, bà giúp việc tên Lan từng sống trong căn nhà này suốt hơn hai năm. Cô gái trẻ người miền Tây, ít nói và siêng năng. Sau một thời gian, bà Thủy bắt đầu nghi ngờ vì thấy ánh mắt của chồng mình mỗi khi nhìn Lan — ánh mắt không đơn thuần là của người chủ dành cho người làm.

Một ngày, Lan âm thầm rời khỏi căn nhà mà không báo trước. Chẳng ai rõ lý do. Cũng từ đó, bà Thủy cấm mọi người trong nhà nhắc đến Lan nữa.

Lan trở về quê, sinh con trong âm thầm. Đứa trẻ ấy chính là Mai — bé gái đang đứng ở bệnh viện hôm nay.

Khi biết tin ông Hùng nhập viện do nhồi máu cơ tim, Lan đã khóc suốt đêm. Dù ông không hứa hẹn gì, nhưng với bà, ông là mối tình đầu — và có lẽ là duy nhất. Cô biết Mai luôn mong có một lần được gặp người cha mà mình chỉ thấy qua những bức ảnh cũ mẹ cất kỹ.

Vì vậy, sáng hôm đó, Lan đưa con lên Sài Gòn. Đứng trước bệnh viện, Lan nói với con:

– Con vào một mình thôi. Ba… có vợ, có gia đình. Mẹ không thể xuất hiện. Nhưng nếu ba còn tỉnh, con hãy nói với ba… mẹ không hận gì cả.

Mai gật đầu, nắm chặt bức ảnh cũ và một lá thư mẹ viết tay.

Y tá sau phút bối rối đã dẫn Mai lên tầng 4 – nơi ông Hùng đang nằm. Nhưng trước khi bé bước vào, bà Thủy – vợ ông Hùng – vừa từ trong phòng đi ra.
Gói kỳ nghỉ gia đình

– Bé là ai? – bà hỏi, giọng gắt gỏng.

Mai cúi đầu.

– Con là Mai… Con… là con gái của ba Hùng.

Bà Thủy sững sờ. Những ký ức cũ hiện về. Cái tên “Lan” như nhát dao khứa vào tự ái bà suốt bao năm. Bà nghiến răng:

– Con Lan sai khiến mày đến đây à? Con nít không nên xía vào chuyện người lớn.

Mai nghẹn ngào:

– Con chỉ muốn gặp ba lần cuối thôi ạ. Ba có phải là người trong hình này không? – Em chìa ra bức ảnh cũ.

Bà Thủy liếc nhìn, ánh mắt bối rối pha chút sợ hãi. Đúng là chồng mình, và cô giúp việc cũ.

Đúng lúc đó, bác sĩ chạy ra:

– Người nhà ông Hùng đâu? Ông ấy tỉnh lại vài phút, nhưng có thể không kéo dài lâu…

Cả bà Thủy và Mai đều sững lại.

Không ai nói gì.

Rồi một tiếng nói nhỏ vang lên:

– Cho con vào… làm ơn…

Bác sĩ nhìn sang y tá, rồi khẽ gật đầu.

Mai bước vào, mắt rưng rưng.

Căn phòng ICU lạnh lẽo, máy móc kêu nhè nhẹ. Ông Hùng nằm đó, mắt khẽ mở. Khi nhìn thấy Mai, ông khẽ nheo mắt, như cố nhớ điều gì đó.

Mai cầm lấy tay ông:

– Ba ơi… Con là Mai… con của ba và mẹ Lan… Con tới để gặp ba lần cuối.

Nét mặt ông Hùng run lên, hai hàng nước mắt trào ra nơi khóe mắt.

Bàn tay ông yếu ớt nắm tay em. Môi ông mấp máy: “Mai… tha cho ba…”

Mai lấy ra lá thư mẹ em viết, đặt vào tay ông:

– Mẹ con nói mẹ không giận ba đâu. Mẹ chỉ mong ba bình an…

Một giọt nước mắt lăn dài trên má người đàn ông đang hấp hối.

Ngoài cửa phòng, bà Thủy đứng chết trân, đôi tay siết chặt. Còn người y tá – người đầu tiên nghe bé gái nói “ba con nằm ở đây” – giờ đã hiểu rõ, có những sự thật dù cố che giấu vẫn sẽ trồi lên, như vết dầu loang…

Ba tiếng “tít” ngắn, rồi một tiếng dài kéo lê trong không gian. Màn hình nhịp tim chuyển thành đường thẳng. Ông Nguyễn Văn Hùng – người đàn ông đã mang trong mình hai thế giới, hai gia đình – đã trút hơi thở cuối cùng.

Bé Mai bật khóc nức nở, bàn tay nhỏ vẫn nắm chặt bàn tay lạnh dần của người cha mà em mới được gặp đúng… ba phút cuối đời.

Bác sĩ khẽ lắc đầu. Y tá kéo nhẹ rèm lại, để cho người thân có giây phút riêng.

Bà Thủy bước vào, ánh mắt khó đọc. Bà đứng nhìn chồng mình, rồi quay sang Mai:

– Mẹ con đâu?

Mai cúi đầu:

– Mẹ đang ở dưới cổng… Mẹ bảo con vào một mình.

Một lát sau, bà Thủy quay sang y tá, lạnh lùng:

– Gọi bảo vệ. Đưa hai mẹ con cô ta ra khỏi bệnh viện. Đây không phải người nhà hợp pháp.

Mai bàng hoàng, giọng thảng thốt:

– Con chỉ muốn gặp ba lần cuối thôi mà…

Bà Thủy không trả lời, chỉ đứng lặng, nhưng đôi mắt đã đỏ hoe. Có lẽ, trong lòng bà cũng đang gào thét — vì giận, vì ghen, hay vì hối hận, không ai biết được.

Trong túi áo ông Hùng, bác sĩ tìm thấy một bức thư tay — lá thư mà bé Mai đã để lại. Bức thư ngắn, viết bằng nét chữ tròn trịa của một người phụ nữ từng chịu nhiều đau khổ:

“Anh Hùng,

Nếu anh đọc được lá thư này, có lẽ em không còn cơ hội gặp lại anh lần nào nữa.

Em không trách anh. Mười năm qua, em chưa từng trách. Em biết anh bị kẹt giữa bổn phận và tình cảm. Em không mong anh rời bỏ gia đình. Em chỉ mong anh biết rằng: em chưa bao giờ ân hận vì có Mai.

Mai là con gái của anh. Nó ngoan, nó học giỏi, và nó luôn hỏi em về ba. Em đã không trả lời được nhiều… nhưng nó vẫn tin, ba là người tốt.

Em chỉ mong một điều: nếu anh còn sống, xin hãy nhận con. Nếu không… xin hãy để nó biết, rằng nó không là sai lầm.

Lan.”

Bà Thủy đọc bức thư, bàn tay run run. Những dòng chữ đó như tát vào lòng tự ái của bà, đồng thời cũng gợi lên hình ảnh một người phụ nữ từng sống âm thầm trong chính ngôi nhà của bà, mang trong mình đứa con mà bà chưa từng thừa nhận.

Đám tang ông Hùng diễn ra 3 ngày sau. Ảnh thờ đặt trang nghiêm giữa phòng khách. Khách khứa đến viếng, ai cũng thở dài tiếc nuối cho một người đàn ông “thành đạt, mẫu mực”.

Bà Thủy vẫn mặc áo tang, gật đầu chào từng người, nhưng ánh mắt xa xăm.

Chiều ngày thứ hai, Lan và Mai đến, mặc áo dài trắng, đứng lặng phía xa. Họ không dám bước vào, chỉ muốn thắp một nén nhang cho người đàn ông quan trọng nhất trong đời mình.

Nhưng rồi điều không ngờ đã xảy ra.

Bà Thủy đi ra, tay cầm bức thư Lan viết. Bà đứng đối diện với Lan — người phụ nữ từng là nỗi ám ảnh trong lòng bà suốt hơn mười năm.

– Tôi đọc thư chị.

Lan im lặng, đôi mắt ươn ướt.

– Chị có thể vào… thắp cho ảnh ấy một nén nhang.

Lan nghẹn ngào:

– Cảm ơn chị…

Mai đi sau mẹ, đôi tay run rẩy cầm nén nhang đầu tiên cắm lên bàn thờ người cha ruột mà em chỉ vừa gặp… trong khoảnh khắc chia ly.

Sau lễ tang, bà Thủy mời Lan ngồi lại. Không có ánh mắt khinh thường như trước, mà thay vào đó là sự mệt mỏi.

– Tôi từng nghĩ chị là người cướp đi hạnh phúc của tôi. Nhưng giờ tôi biết… không ai cướp ai cả. Anh ấy đã chọn cách im lặng. Và cái giá, là cả ba người phụ nữ đều đau khổ.

Lan gật đầu, mắt đỏ hoe.

– Tôi không mong chị tha thứ. Tôi chỉ mong… Mai không phải chịu cảnh bị chối bỏ.

Bà Thủy nhìn Mai, rồi nhìn con trai mình – người đang cúi đầu lau di ảnh cha.

– Nó là em của con tôi… Vậy thì… nó cũng là con tôi.

Câu nói ấy như một lưỡi dao và một liều thuốc an thần cùng lúc. Lan bật khóc, còn Mai nhìn bà Thủy, ngập ngừng:

– Bác… có ghét con không?

– Không. Bác chỉ ghét quá khứ… nhưng con thì không có lỗi.

Ba tháng sau, Lan chuyển lên Sài Gòn làm việc cho một xưởng may nhỏ ở Gò Vấp. Mai được bà Thủy hỗ trợ học phí để vào một trường tốt hơn. Dù không sống chung nhà, nhưng Mai mỗi cuối tuần lại được ghé thăm anh trai cùng cha, được bà Thủy dạy nấu ăn, thậm chí có lúc ngủ lại.

Có lần, Mai hỏi:

– Con gọi bác là gì?

Bà Thủy mỉm cười hiếm hoi:

– Gọi là gì cũng được. Nhưng nếu con muốn gọi “mẹ”, thì bác không từ chối.

Mai ôm bà, nước mắt lăn dài.

Cuộc sống không bao giờ tròn đầy. Có những đứa trẻ được sinh ra từ bí mật, từ những lầm lỡ của người lớn. Nhưng nếu người lớn biết nhìn lại, biết đặt trái tim lên trên sĩ diện, thì những đứa trẻ ấy vẫn có thể có một mái nhà. Một nơi được gọi là gia đình — dù không phải khởi đầu bằng sự hoàn hảo.

Mai không cần một người cha lý tưởng. Em chỉ cần biết rằng: em được sinh ra vì tình yêu. Và em xứng đáng được yêu thương.

Prev Article
Next Article

Related Articles

Nhà điều kiện không có nhưng bố chồng muốn con cái chi 50 triệu làm cỗ rình rang nhân mừng thọ 70t, ai ngờ cỗ vừa dọn lên thì

Nhà điều kiện không có nhưng bố chồng muốn con cái chi 50 triệu làm cỗ rình rang nhân mừng thọ 70t, ai ngờ cỗ vừa dọn lên thì

Học s.inh tiểu học viết bài văn, chỉ 8 dòng mà khiến cô giáo bật k.hóc và ʟập tức chấm 10 điểm

Học s.inh tiểu học viết bài văn, chỉ 8 dòng mà khiến cô giáo bật k.hóc và ʟập tức chấm 10 điểm

HOT NEWS

  • Mẹ chồng lương hưu 12 triệu/tháng nhưng bố chồng luôn đến tận nhà xin tiền các con, một hôm tôi sang chơi nghe ỏm nghe được trò chuyện, hoá ra ông bà đang ủ mưu…
    Mẹ chồng lương hưu 12 triệu/tháng nhưng bố chồng luôn đến tận nhà xin tiền các con, một hôm tôi sang chơi nghe ỏm nghe …
  • Tôi ở rể được 5 năm, bố mẹ vợ giàu có, suốt ngày giục tôi bỏ tiền xây nhà trên đất của ông bà, tôi đòi sang tên đất thì mới xây nhưng nhà vợ nhất định không chịu
    Tôi ở rể được 5 năm, bố mẹ vợ giàu có, suốt ngày giục tôi bỏ tiền xây nhà trên đất của ông bà, tôi …
  • 40 tuổi chưa vợ, mẹ ép lấy một người phụ nữ đơn thân đã có 2 con, đêm tân hôn tá hỏa khi phát hiện sự thật
    40 tuổi chưa vợ, mẹ ép lấy một người phụ nữ đơn thân đã có 2 con, đêm tân hôn tá hỏa khi phát hiện …
  • Nghỉ việc cả tháng để về quê chăm mẹ chồng liệt giường, một hôm giặt ga gối tôi thấy cuốn sổ tiết kiệm dưới gối bà, mở ra bên trong là con số không thể ngờ, tôi liền bỏ lên thành phố ngay thì bà gọi lại thì thầm câu điếng cả người…
    Nghỉ việc cả tháng để về quê chăm mẹ chồng liệt giường, một hôm giặt ga gối tôi thấy cuốn sổ tiết kiệm dưới gối …
  • Đã gần 60 tuổi nhưng sau 6 năm kết hôn, tôi vẫn được chồng trẻ hơn 30 tuổi gọi là “Em bé mãi chưa chịu lớn”
    Đã gần 60 tuổi nhưng sau 6 năm kết hôn, tôi vẫn được chồng trẻ hơn 30 tuổi gọi là “Em bé mãi chưa chịu …
  • “Bán” Chồng Cho Phú Bà U60, Vợ Đút Túi 40 Triệu Mỗi Tháng, Nhưng Đến Tháng Thứ 6, Điều Kinh Hoàng Nhất Đã Xảy Ra…
    “Bán” Chồng Cho Phú Bà U60, Vợ Đút Túi 40 Triệu Mỗi Tháng, Nhưng Đến Tháng Thứ 6, Điều Kinh Hoàng Nhất Đã Xảy Ra…
  • Anh trai và chị dâu đều là Tiến sĩ, mỗi tháng họ đều gửi 17 triệu vào tài khoản như tiền công “thuê” tôi nghỉ việc ở nhà chăm mẹ
    Anh trai và chị dâu đều là Tiến sĩ, mỗi tháng họ đều gửi 17 triệu vào tài khoản như tiền công “thuê” tôi nghỉ …
  • Vợ đòi quay trở về đòi nhận nuôi lại 2 con gái sau khi biết 2 con thành đạt sắp gả vào nhà giàu…người chồng nói đúng 3 câu khiến bà ta cúi mặt rời đi…
    Vợ đòi quay trở về đòi nhận nuôi lại 2 con gái sau khi biết 2 con thành đạt sắp gả vào nhà giàu…người chồng …
  • Vợ mất được 2 năm, năm nay tôi 65 tuổi vẫn muốn lấy vợ trẻ để bầu bạn với cố thêm đứa con mặc dù đã có 2 trai và 1 gái…
    Vợ mất được 2 năm, năm nay tôi 65 tuổi vẫn muốn lấy vợ trẻ để bầu bạn với cố thêm đứa con mặc dù …

Bài viết mới

  • Mẹ nhặt ve chai, cha không có, nữ sinh bị bạn bè xa lánh suốt 12 năm học, ngày nhận bằng khen, em đã phát biểu một câu khiến cả trường chìm trong nước mắt…
    Mẹ nhặt ve chai, cha không có, nữ sinh bị bạn bè xa lánh suốt 12 năm học, ngày nhận bằng khen, em đã phát …
    Suốt 12 năm đi học, cái tên “con nhỏ ve …
  • Vợ mang thai 6 tháng không chịu bước xuống giường, chồng nghi ngờ vén chăn lên và cảnh tượng khiến anh run rẩy…
    Vợ mang thai 6 tháng không chịu bước xuống giường, chồng nghi ngờ vén chăn lên và cảnh tượng khiến anh run rẩy…
    Vợ m/ang tha/i 6 tháng không chịu bước xuống giường, …
  • Vợ rang thịt thiếu hành chồng hất đổ mâm cơm, tối về nhà mở tủ lạnh anh tím tái mặt
    Vợ rang thịt thiếu hành chồng hất đổ mâm cơm, tối về nhà mở tủ lạnh anh tím tái mặt
    Vợ raпg tҺịt tҺιếu ҺàпҺ cҺồпg Һất ƌổ mȃm cơm, …
  • Bác nông dân vào khách sạn bị lễ tân coi thờng không tiếp, lúc bác lấy điện thoại ra tất cả hối hận…
    Bác nông dân vào khách sạn bị lễ tân coi thờng không tiếp, lúc bác lấy điện thoại ra tất cả hối hận…
    Chiều muộn, một người đàn ông ngoài năm mươi tuổi, …
  • Đến nhà sếp chơi thì đụng mặt vợ cũ, tôi liền hỏi đểu: “Tới mức phải làm osin rồi à?”, ai ngờ cô ấy chính là…
    Đến nhà sếp chơi thì đụng mặt vợ cũ, tôi liền hỏi đểu: “Tới mức phải làm osin rồi à?”, ai ngờ cô ấy chính …
    Đến nhà sếp chơi thì đụng mặt vợ cũ, tôi …
  • Sau đám tang chồng tôi, con trai tôi lái xe đưa tôi đến rìa thị trấn và nói, “Đây là nơi mẹ xuống xe.” Chúng con không nuôi nổi mẹ nữa. Nhưng nó không biết bí mật mà tôi đã mang trong mình….khiến nó ân hận vì hành động đó
    Sau đám tang chồng tôi, con trai tôi lái xe đưa tôi đến rìa thị trấn và nói, “Đây là nơi mẹ xuống xe.” Chúng …
    “Ngày chôn cất chồng tôi, trời đổ cơn mưa lất …
  • Đàn ông phải biết đâu là cuộc chơi, đâu mới là gia đình.
    Đàn ông phải biết đâu là cuộc chơi, đâu mới là gia đình.
    Nếu ai hỏi tôi, cuộc sống làm dâu trong một …
  • Trai tân dẫn bạn gái về ra mắt, bố chồng thốt lên “sao mày lại ở đây” và mối nhân duyên không thể tin nổi
    Trai tân dẫn bạn gái về ra mắt, bố chồng thốt lên “sao mày lại ở đây” và mối nhân duyên không thể tin nổi
    Trong tập 622 của chương trình “Vợ chồng son”, khán …
  • Người đàn ông nghèo nhận nuôi hai bé gái bị bỏ rơi, 20 năm sau ông được đưa tới một nơi không ngờ tới…2 cô con gái giờ đã là phi công
    Người đàn ông nghèo nhận nuôi hai bé gái bị bỏ rơi, 20 năm sau ông được đưa tới một nơi không ngờ tới…2 cô …
    Đêm ấy, gió mùa đông thổi hun hút qua những …
  • Đ-êm nào con gái cũng gọi về nhà khóc lóc bảo mẹ đến đón con về đi, sáng hôm sau 2 vợ chồng tôi lên tận nơi xin đón con gái về ở cữ
    Đ-êm nào con gái cũng gọi về nhà khóc lóc bảo mẹ đến đón con về đi, sáng hôm sau 2 vợ chồng tôi lên …
    Đêm nào cũng vậy, khoảng 2 – 3 giờ sáng, …

Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Copyright © 2025 Tin nhanh
Liên hệ: [email protected]