Bị dì ghẻ đối xử tệ bạc, cậu bé 7 tuổi vẫn yêu em cùng cha khác mẹ hết mực…
Làng Thượng ai cũng biết bé Vinh – mới 7 tuổi – sống cùng cha, dì ghẻ và một em bé mới sinh.
Mẹ Vinh mất khi cậu lên 5. Cha đi làm thuê suốt ngày, thường xuyên không có nhà. Từ khi có người vợ mới, Vinh trở thành “đứa thừa trong nhà”.
Bữa thì cơm chan nước lã, bữa phải ăn cơm nguội thừa từ sáng, trong khi dì ghẻ luôn miệng mắng:
Mày là đồ sao chổi, ăn tốn, nói nhiều, tao thương con tao đã đủ mệt rồi!
Hàng xóm thương đứt ruột, nhưng hễ ai góp ý là dì ghẻ lại xẵng giọng:
Con tôi, nhà tôi, ai xen vào?
Cha Vinh nghe vợ kêu ca nhiều, dần cũng lạnh nhạt với Vinh.
Vậy mà… Vinh vẫn thương em
Ngày dì ghẻ bận làm, Vinh bế em, ru em ngủ, chia phần cơm ít ỏi của mình cho em:
Em ăn đi… Vinh nhịn tí cũng được.
Nói rồi cậu bé cười, gương mặt gầy nhom nhưng ánh mắt lại trong veo đến xót lòng.
Cho đến một hôm – chú chó đen trong nhà sủa ầm lên
Nhà có con chó đen già tên Cà Rốt, nuôi từ hồi mẹ Vinh còn sống. Nó rất hiền, chưa từng sủa dữ bao giờ.
Thế mà trưa hôm đó, lúc Vinh vừa bế em đi ngang sân, Cà Rốt bỗng lao thẳng về phía cậu, sủa lên điên dại, giật phắt ống quần Vinh kéo lại.
Dì ghẻ vừa bế em ra chuẩn bị cho bú, thấy cảnh ấy liền quát:
Đồ chó mất dạy! Mày dám tan cong con tao hả?
Rồi bà vớ ngay cây chổi định đánh con chó.
Nhưng đúng lúc ấy, Cà Rốt không sủa về cậu bé… mà sủa vào… chính cái áo Vinh đang mặc.
Nó cắn, giật, gầm gừ như phát hiện thứ gì đó rất nguy hiểm.
Cả nhà tái mặt khi lục quần áo của Vinh
Dì ghẻ nóng ruột:
Mở ra xem nó bị cái gì mà điên thế!
Cha Vinh hầm hầm lôi cậu lại, giật áo ra.
Và cả nhà đứng khựng người.
Trong lớp vải áo lót phía trong, có kẹp một gói thuốc màu trắng đã mở, bên ngoài ghi mờ:
“Diệt chuột siêu tốc – 1 hạt chết ngay.”
Không khí lập tức đứng lại.Cha Vinh run giọng:
Ai… ai nhét cái này vào áo con?
Cả nhà quay sang nhìn dì ghẻ. Bà tái mặt, miệng lắp bắp:
Không… không phải tôi… chắc ai đó hại… hại…
Nhưng ánh mắt ai cũng nhìn bà với cùng một câu hỏi:
Trong nhà này… còn ai có thể làm ngoài bà?
Chú chó Cà Rốt cứu mạng – nhưng còn twist lớn hơn
Công an xã được mời đến.Kiểm tra kỹ túi thuốc, họ phát hiện:
Bên hông túi có dấu vân tay của người lớn,
Nhưng điều sốc hơn là tấm giấy nhỏ được giấu trong gấu áo, dòng chữ nguệch ngoạc nhưng đọc rõ:
“Mày chết đi thì mẹ con tao mới yên.”
Chữ viết được xác nhận là của dì ghẻ.
Bà ta gào lên:
Tôi… tôi chỉ muốn dọa nó thôi… tôi không ngờ…
Nhưng không ai tin.
Khi bị đưa đi, bà ta bật khóc khai:
Đứa bé sơ sinh bị bệnh tim bẩm sinh, luôn khóc không ngủ, tiền chữa bệnh hết sạch.
Cha Vinh thì mải kiếm tiền, nghe lời vợ bảo rằng:
Nuôi thằng Vinh là vô ích
Nó là nợ cũ
Càng lớn càng tốn
Đêm trước, bà bế con mà khóc, nghĩ quẫn:
“Nếu chỉ còn một đứa, mọi thứ sẽ nhẹ gánh…”
Bà nhét gói thuốc vào áo Vinh… chờ cha cậu bé đưa Vinh đến trường sáng hôm sau.
Không ngờ con chó phát hiện đầu tiên.
Cha Vinh quỳ xuống ôm con, khóc như người mất trí:
Bố sai rồi… bố sai rồi con ơi…
Cà Rốt nằm cạnh, vẫn thở hổn hển, mắt nhìn Vinh không rời.
Vinh thì chỉ hỏi một câu nhỏ, nhẹ đến tê dại tim người lớn:
Dì… có giận con nhiều như vậy sao ạ?
Dì ghẻ nghe mà chỉ biết gục xuống khóc, không trả lời được.
Dì ghẻ bị xử lý theo pháp luật
Cha Vinh nghỉ làm mấy tháng để chăm con
Cà Rốt được cả làng gọi là “ông chó cứu mạng”
Mỗi chiều tan học, Vinh lại nằm gối đầu lên lưng nó, thủ thỉ:
“Con còn sống… là nhờ Cà Rốt.”
Người trong làng kể mãi:
“Chó cứu người – người hại người.Có những lúc… loài vật còn nhân nghĩa hơn con người.”

