Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Sao
  • Tâm sự
  • Tử vi
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
Một y tá trẻ chăm sóc một người đàn ông hôn mê, nhưng một ngày nọ, khi cô mở tấm chăn ra, cô hoàn toàn kinh ngạc trước những gì mình phát hiện ra…

Một y tá trẻ chăm sóc một người đàn ông hôn mê, nhưng một ngày nọ, khi cô mở tấm chăn ra, cô hoàn toàn kinh ngạc trước những gì mình phát hiện ra…

Thanh Thanh 1 Tháng 10, 2025

Ca trực đêm tại khoa hồi sức luôn là khoảng thời gian dài và tĩnh lặng nhất đối với Mai – một y tá trẻ mới vào nghề chưa đầy hai năm. Cô đã quen với mùi thuốc khử trùng nồng gắt, tiếng máy monitor nhấp nháy, và những tiếng thở đều đặn của bệnh nhân hôn mê. Trong số các bệnh nhân mà Mai chăm sóc, có một người đàn ông khoảng ngoài ba mươi tuổi được đưa vào viện sau một tai nạn giao thông nghiêm trọng. Anh ta vẫn chưa tỉnh lại sau hơn một tháng. Hồ sơ bệnh án ghi danh tính khá sơ sài: tên Nguyễn Văn Khải, không người thân, không giấy tờ tùy thân ngoài một ví rỗng cùng vài mảnh giấy lộn xộn.

Đêm hôm đó, Mai làm như thường lệ: kiểm tra nhiệt độ, thay dịch truyền, điều chỉnh ống thở. Nhưng khi cô mở tấm chăn phủ ngang người bệnh nhân để lau người, ánh mắt cô bất ngờ khựng lại. Trên ngực trái của người đàn ông, ngay dưới xương quai xanh, có một vết sẹo mảnh và dài. Điều khiến Mai sững sờ không phải là vết sẹo, mà là hình xăm mờ phía dưới nó: một ký hiệu lạ, giống như ba chữ cái lồng vào nhau. Mai chết lặng. Đó chính là hình xăm mà cô từng thấy… trên cánh tay của người anh trai đã mất tích nhiều năm trước.

Mai run rẩy, hít một hơi sâu để giữ bình tĩnh. Cô vội vàng kéo tấm chăn lại, tim đập loạn xạ. Trong đầu Mai ùa về ký ức mười năm trước, ngày anh trai cô – Nguyễn Văn Hùng – bỗng biến mất không một dấu vết sau khi rời khỏi nhà đi làm ca đêm. Gia đình tìm kiếm khắp nơi, công an cũng vào cuộc, nhưng tất cả đều bặt vô âm tín. Cái ngày nhận giấy báo ngừng điều tra, mẹ cô đã khóc đến ngất đi. Mai chưa bao giờ quên hình xăm kỳ lạ đó, bởi chính cô là người cùng anh vẽ ra nó khi cả hai còn nhỏ, coi như “dấu ấn bí mật” của hai anh em.

Cả cơ thể Mai lạnh toát. Người nằm trên giường bệnh kia, lẽ nào không phải là một người xa lạ tên Khải, mà chính là anh trai Hùng của cô? Nhưng tại sao anh lại có giấy tờ mang tên khác? Và mười năm qua anh đã đi đâu, sống thế nào, tại sao lại rơi vào tình trạng này?

Mai ngồi phịch xuống ghế, đầu óc rối bời. Cô biết rằng nếu nói ra, chưa chắc ai tin, vì hồ sơ bệnh viện đã ghi rõ danh tính. Nhưng bản năng mách bảo cô rằng đây là sự thật – cô đang chăm sóc cho người ruột thịt mà mình tưởng đã mất.

Và từ giây phút đó, Mai hiểu rằng cuộc đời bình lặng của mình sẽ thay đổi. Những bí mật bị chôn vùi suốt nhiều năm sắp sửa bị đào lên, kéo theo hàng loạt nguy hiểm mà cô chưa từng tưởng tượng

Suốt cả đêm hôm ấy, Mai không thể chợp mắt. Cô cứ hết ngồi rồi lại đứng, mắt dán vào người đàn ông hôn mê kia. Cái hình xăm lạ lẫm mà quen thuộc như một bằng chứng sống động rằng anh trai cô – người tưởng đã biến mất vĩnh viễn – đang nằm ngay đây. Nhưng nỗi mừng rỡ chẳng kịp trọn vẹn đã bị thay thế bởi một chuỗi câu hỏi không lời giải.

Sáng hôm sau, khi ca trực kết thúc, Mai không về phòng trọ ngay. Cô đi thẳng xuống phòng hành chính, giả vờ cần kiểm tra hồ sơ bệnh án để bổ sung giấy tờ. Trong tập hồ sơ mỏng của bệnh nhân “Nguyễn Văn Khải”, ngoài tờ khai cấp cứu ban đầu chỉ có vài dòng: “được người dân đưa vào bệnh viện trong tình trạng bất tỉnh, tai nạn giao thông, không mang theo giấy tờ tùy thân, chỉ có một ví da chứa chứng minh thư nhân dân cũ mang tên Khải.” Tấm CMND cũ kỹ, ảnh mờ, thông tin sơ sài. Lạ hơn nữa, số chứng minh ấy, Mai ghi lại và lén tra cứu trên mạng. Kết quả: số CMND không khớp với bất kỳ dữ liệu dân cư nào hiện hành.

Tim Mai đập dồn dập. Rõ ràng, có ai đó đã cố tình tạo ra một danh tính giả. Nhưng để làm gì? Ai là người muốn che giấu thân phận thật sự của anh trai cô?

Những ngày tiếp theo, Mai sống trong mâu thuẫn. Ban ngày, cô làm việc như một y tá bình thường, vẫn chăm sóc bệnh nhân ấy với sự tận tâm. Ban đêm, cô như hóa thành một thám tử, âm thầm lục lọi thông tin, lần mò từng chi tiết. Mai nhớ lại rằng, trước khi mất tích, anh Hùng có nhắc bâng quơ về chuyện “làm một việc quan trọng” và “có thể phải đi xa”. Lúc đó cô còn quá nhỏ để hiểu, chỉ nghĩ anh nói đùa.

Càng tìm hiểu, Mai càng nhận ra nhiều điểm bất thường. Trên cánh tay người đàn ông, ngoài hình xăm quen thuộc, còn có vài vết sẹo dài, như dấu tích của những cuộc ẩu đả hay va chạm dữ dội. Cô bắt đầu để ý đến những người lạ mặt lảng vảng gần khu hồi sức, giả vờ là người nhà bệnh nhân khác. Họ chỉ đứng quan sát, không tiếp xúc ai, nhưng ánh mắt sắc lạnh khiến Mai bất an.

Một buổi chiều, khi đi ngang hành lang, Mai vô tình nghe lỏm được hai bảo vệ bàn nhau: “Nghe đâu thằng đó dính líu tới vụ làm ăn đen tối. Có người muốn hắn không bao giờ tỉnh lại.” Câu nói ấy khiến máu trong người Mai đông cứng.

Nếu anh trai cô thực sự là người đó, lẽ nào anh đã dính đến thế giới ngầm? Mai vừa hoang mang, vừa lo sợ. Cô hiểu rằng mình không thể báo cảnh sát ngay, vì không có chứng cứ. Cô cũng không thể nói với đồng nghiệp, bởi nguy cơ thông tin bị lộ sẽ đẩy cả anh trai lẫn cô vào nguy hiểm.

Càng nghĩ, Mai càng thấy một điều hiển nhiên: để cứu được anh, cô phải tự mình tìm ra sự thật. Và bước đầu tiên, là tìm hiểu xem anh Hùng đã sống ra sao trong mười năm qua, và tại sao lại mang danh tính Khải.

Trong đêm tối, Mai khẽ nắm lấy bàn tay người đàn ông hôn mê. “Anh ơi, em sẽ không bỏ cuộc. Dù sự thật có tàn nhẫn đến đâu, em cũng phải biết lý do.”

Kể từ ngày đó, cuộc sống của Mai như bị hút vào một vòng xoáy bí mật. Cô bắt đầu lần theo những manh mối ít ỏi. Trong ví da mà bệnh viện giữ lại, ngoài CMND giả còn có một tấm thẻ từ mờ chữ. Sau nhiều lần quan sát, Mai nhận ra đó là thẻ ra vào của một công ty vận tải lớn. Cô tìm cớ đến gần, mượn điện thoại của một đồng nghiệp có quen biết trong ngành, và phát hiện công ty ấy từng bị nghi ngờ rửa tiền qua các hợp đồng giả.

Càng đào sâu, Mai càng thấy một sự thật dần hiện ra: anh Hùng của cô, bằng cách nào đó, đã bị cuốn vào một đường dây vận chuyển hàng lậu xuyên biên giới. Có lẽ, để tồn tại, anh buộc phải sống dưới một danh tính khác – Nguyễn Văn Khải. Và vụ tai nạn gần đây có thể không phải là tai nạn ngẫu nhiên, mà là một màn thanh trừng.

Nỗi đau bóp nghẹt ngực Mai. Cô từng nghĩ anh trai mình mất tích vì một lý do chính đáng, thậm chí là cao cả. Nhưng thực tế phũ phàng: anh đã sống một cuộc đời trong bóng tối, đối mặt với hiểm nguy từng ngày. Dù vậy, Mai vẫn không thể ghét bỏ hay chối bỏ anh. Cô chỉ thấy thương xót: một người anh từng bảo vệ cô khi còn nhỏ, giờ nằm bất động trên giường bệnh, giữa vòng vây đe dọa.

Nguy hiểm thật sự ập đến khi một đêm, Mai phát hiện có người lạ lẻn vào phòng bệnh. Hắn mặc áo khoác đen, tay cầm một ống tiêm. Không kịp nghĩ nhiều, Mai xông vào, hét lên. Tên kia hoảng hốt bỏ chạy, để lại ống tiêm lăn trên sàn. Mai run rẩy nhặt lên: trong ống còn sót lại dung dịch màu trắng đục – có lẽ là thuốc độc.

Sau sự việc, Mai hiểu rằng mình không thể im lặng thêm. Cô báo cáo vụ việc lên ban giám đốc bệnh viện, đồng thời bí mật liên hệ với một điều tra viên mà cô tin tưởng – một người bạn cũ của gia đình. Cuộc điều tra nhanh chóng hé lộ: đúng là có một đường dây buôn lậu, và anh Hùng (dưới tên Khải) từng là tài xế trung gian. Nhưng khác với tưởng tượng, anh không hẳn là kẻ chủ mưu. Thực ra, anh đã cố gắng rút ra khỏi đường dây, thậm chí hợp tác ngầm với cảnh sát. Chính vì thế, anh trở thành mục tiêu bị truy sát.

Khi nghe điều đó, Mai vừa đau đớn vừa nhẹ nhõm. Đau vì anh đã phải sống mười năm trong hiểm nguy, cô độc. Nhẹ nhõm vì anh không phản bội niềm tin của gia đình – anh vẫn là con người chính trực mà cô từng biết.

Ngày anh Hùng tỉnh lại, đôi mắt yếu ớt mở ra, bắt gặp ánh mắt của Mai, cả hai không cần nói lời nào, nước mắt đã tuôn trào. Giữa họ, nỗi đau quá khứ chưa bao giờ mất, nhưng tình thân vẫn còn nguyên vẹn.

Dù con đường phía trước vẫn đầy hiểm nguy – với các băng nhóm ngầm chưa bị triệt phá – Mai biết rằng ít nhất giờ đây, cô và anh trai không còn đơn độc. Và sự thật, dù tàn nhẫn, vẫn là ánh sáng cần thiết để họ bắt đầu lại, trong một thế giới vốn chưa bao giờ ngừng tối tăm.

Prev Article
Next Article

Related Articles

Giỗ 100 ngày của bố, tôi về quê thì phát hiện ra mình bị mất quyền thừa kế. Trong thời gian ở nhà, tôi thấy anh trai mang sổ đỏ nhà đất đi làm thủ tục vay ngân hàng

Giỗ 100 ngày của bố, tôi về quê thì phát hiện ra mình bị mất quyền thừa kế. Trong thời gian ở nhà, tôi thấy anh trai mang sổ đỏ nhà đất đi làm thủ tục vay ngân hàng

Chị gái lấy chồng giám đốc nhưng khi mẹ tôi ố:m nằm viện chị đem về được đúng 1 triệu, sáng hôm sau anh rể đã nhắn tin “Tôi lấy chị em chứ không phải đi nuôi cả nhà em, viện phí của mẹ tự lo đi”

Chị gái lấy chồng giám đốc nhưng khi mẹ tôi ố:m nằm viện chị đem về được đúng 1 triệu, sáng hôm sau anh rể đã nhắn tin “Tôi lấy chị em chứ không phải đi nuôi cả nhà em, viện phí của mẹ tự lo đi”

HOT NEWS

  • Chồng bỏ đi vì nghèo người mẹ một mình nuôi 5 con khôn lớn và cái kết đau đớn lúc về già
    Chồng bỏ đi vì nghèo người mẹ một mình nuôi 5 con khôn lớn và cái kết đau đớn lúc về già
  • 20/10 chồng đưa mẹ và tất cả chị em bên nhà nội đi ăn tiệc nhà hàng còn bắt vợ ở nhà dọn dẹp
    20/10 chồng đưa mẹ và tất cả chị em bên nhà nội đi ăn tiệc nhà hàng còn bắt vợ ở nhà dọn dẹp
  • Con dâu chửa trước ngày cưới mẹ chồng chỉ trao phong bì 500 ngàn để toàn tiền lẻ
    Con dâu chửa trước ngày cưới mẹ chồng chỉ trao phong bì 500 ngàn để toàn tiền lẻ
  • Chê nhà thông gia ở ngoài cánh đồng bẩn, hôi hám con dâu lại chửa trước mẹ chồng không thèm vào đón dâu
    Chê nhà thông gia ở ngoài cánh đồng bẩn, hôi hám con dâu lại chửa trước mẹ chồng không thèm vào đón dâu
  • Cưới vợ mới vì cô ấy có bầu 2 tháng tôi mới biết vợ cũ tôi cũng đã có bầu, đám cưới lại là lúc tôi rơi vào hoàn cảnh trớ trêu nhất
    Cưới vợ mới vì cô ấy có bầu 2 tháng tôi mới biết vợ cũ tôi cũng đã có bầu, đám cưới lại là lúc …
  • 20/10 chồng đưa nhân tình và con riêng của cô ta đi ăn nhà hàng, tặng nhẫn vàng 5 chỉ còn vợ mới sinh ở nhà ăn cơm nguội với cá khô
    20/10 chồng đưa nhân tình và con riêng của cô ta đi ăn nhà hàng, tặng nhẫn vàng 5 chỉ còn vợ mới sinh ở …
  • Mẹ chồng lên chăm cháu mỗi tháng đòi trả lương 10 triệu và sự thật đau đớn
    Mẹ chồng lên chăm cháu mỗi tháng đòi trả lương 10 triệu và sự thật đau đớn
  • Mẹ chồng đi bêu rếu với cả xóm rằng tôi lương có 5 triệu mà đi từ sáng đến đêm không biết chăm lo gia đình
    Mẹ chồng đi bêu rếu với cả xóm rằng tôi lương có 5 triệu mà đi từ sáng đến đêm không biết chăm lo gia …
  • Bố vợ bán rẻ mảnh đất quê lấy 300 triệu cho con rể đi XKLĐ và cái kết nhói lòng
    Bố vợ bán rẻ mảnh đất quê lấy 300 triệu cho con rể đi XKLĐ và cái kết nhói lòng

Bài viết mới

  • Về nhà đột xuất để “bắt quả tang” vợ lười, chồng chết lặng khi nhìn thấy BÁT GẠO SỐNG trên bàn và cảnh tượng kinh hoàng trong phòng ngủ…
    Về nhà đột xuất để “bắt quả tang” vợ lười, chồng chết lặng khi nhìn thấy BÁT GẠO SỐNG trên bàn và cảnh tượng kinh …
    Tuấn ném chìa khóa xe lên bàn, tiếng kim loại …
  • Tôi không biết mình về đâu nhà đã bán, tiền cạn, tình mất, cả bầu trời như sụp xuống.
    Tôi không biết mình về đâu nhà đã bán, tiền cạn, tình mất, cả bầu trời như sụp xuống.
    Tôi chưa bao giờ nghĩ, ngày mình bán căn nhà …
  • Ngày ra tòa chồng mỉa mai: “Ng:ữ như cô giờ có đứng đường cũng chẳng đứa nào nó thèm ngó” để rồi 5 phút sau chết đứng…
    Ngày ra tòa chồng mỉa mai: “Ng:ữ như cô giờ có đứng đường cũng chẳng đứa nào nó thèm ngó” để rồi 5 phút sau …
    Tiếng búa của vị thẩm phán gõ xuống khô khốc, …
  • Có những thứ đàn ông không cần ai dạy cũng nhận ra ngay, một sự chênh lệch nhỏ bé, một phản ứng không đúng, một ánh nhìn lạc đi
    Có những thứ đàn ông không cần ai dạy cũng nhận ra ngay, một sự chênh lệch nhỏ bé, một phản ứng không đúng, một …
    Ba năm yêu nhau, tôi chưa từng chạm vào cô …
  • Sau khi trao trả 50 cây vàng cưới và “trả lại” chồng cho mẹ chồng yêu quý, tôi bình tĩnh nói: “Con xin trả con trai cưng lại cho mẹ, mẹ chăm sóc anh ấy đến trọn đời nhé!”. Cả gia đình chồng bàng hoàng khi tôi đưa ra một tờ giấy, tạo nên một cảnh tượng náo loạn.
    Sau khi trao trả 50 cây vàng cưới và “trả lại” chồng cho mẹ chồng yêu quý, tôi bình tĩnh nói: “Con xin trả con …
    Ánh chiều tà buông xuống, nhuộm vàng căn biệt thự …
  • Nhưng chỉ vài giây sau, anh cau mày: “Ủa… Hình như mất hai chỉ rồi! Hôm cưới nó 5 chỉ lận!”
    Nhưng chỉ vài giây sau, anh cau mày: “Ủa… Hình như mất hai chỉ rồi! Hôm cưới nó 5 chỉ lận!”
    Ở vùng quê ven sông Hậu, nơi những con đường …
  • Đến thăm mẹ kế, thấy ​​bữa cơm đầu năm mới của bà, tôi đưa ra một quyết định trong nước mắt
    Đến thăm mẹ kế, thấy ​​bữa cơm đầu năm mới của bà, tôi đưa ra một quyết định trong nước mắt
    Bố tôi đã qua đời. Vào dịp đầu năm mới, …
  • Ngày tôi viết đơn ly hôn, chồng cũ ném 5 tỷ trước mặt và bắt tôi chọn: “Tiền hay Con?”
    Ngày tôi viết đơn ly hôn, chồng cũ ném 5 tỷ trước mặt và bắt tôi chọn: “Tiền hay Con?”
    Tôi tên Thanh. Mười năm trước, tôi từng là vợ …
  • Nhưng không ai biết rằng cuộc hôn nhân ấy giống như một chiếc ly pha lê — đẹp đấy, nhưng chỉ cần một vết nứt là vỡ tan.
    Nhưng không ai biết rằng cuộc hôn nhân ấy giống như một chiếc ly pha lê — đẹp đấy, nhưng chỉ cần một vết nứt …
    L//y h//ôn, chồng b/ắt tôi lựa chọn: muốn một nửa …
  • Ngày ông cụ mất, con trai cả chôn 20 chiếc chum gốm đựng tương ở gốc cây sau nhà, định bụng 30 năm sau đào lên khéo thành của quý, nào ngờ ngày con trai đổ bệnh nặng, vợ con cho thợ đào lên mới tái mét mặt biết được…
    Ngày ông cụ mất, con trai cả chôn 20 chiếc chum gốm đựng tương ở gốc cây sau nhà, định bụng 30 năm sau đào …
    Làng Phú Thiện, huyện Tân Hà, ai cũng biết ông …

Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Copyright © 2025 Tin nhanh
Liên hệ: [email protected]