Tôi về làm dâu khi vừa 24, nhà chồng giàu có, tiếng tăm cả vùng. Chồng tôi là con trai một, nên mẹ chồng đặt rất nhiều kỳ vọng. Mọi chuyện bắt đầu từ lúc tôi mang thai.
Khi bác sĩ siêu âm báo tin:
“Là bé gái đấy em!”
Tôi thì mừng muốn rơi nước mắt.Nhưng mẹ chồng tái mặt.Tối hôm đó, bà buông đúng một câu:
“Giống cái nhà bên kia sinh toàn con gái, cuối cùng chồng nó bỏ theo con ô sin! Giống má mày, sinh con gái cũng bị ba mày ruồng bỏ!”
Tôi im. Tôi nhịn.Nhưng bà không dừng lại ở đó.
Bắt đầu có những lời thì thầm:
“Con dâu nhà bà Tám bụng to vậy chứ nghe đâu qua lại với ông hàng xóm góa vợ cơ đấy…”“Tui thấy ổng hay sang, cho cá, cho rau. Bà Tám cứ nhận rồi giả vờ không quen!”
Tin đồn lan đi khắp xóm.Người ta cười sau lưng tôi.Còn bà thì hả hê vì tưởng mình đã “lật tội” cho con dâu bầu con gái.
Nhưng bà không ngờ…Tôi đã chuẩn bị mọi thứ. Từng bước một.
ĐẦY THÁNG CON GÁI
Tôi làm một bữa cúng lớn, mời cả họ nhà chồng, họ nhà tôi, hàng xóm lân cận.
Đến giờ thắp hương, tôi mở clip chiếu lên tivi.Cả họ đang hân hoan thì bỗng…
Clip bắt đầu bằng camera quay lén – tại chính căn bếp nhà tôi.
Trong video:
Mẹ chồng tôi ngồi sát ông hàng xóm góa vợ, vừa gắp thức ăn vừa thủ thỉ:
“Bà cũng cô đơn, ông cũng một mình… mà tôi thấy con dâu tôi nó ngu dại, chắc không biết đâu…”
Rồi một đoạn khác – trong vườn sau – họ tay trong tay.Từng cảnh một, rõ mồn một.
Cả nhà lặng người.Mẹ chồng tái mặt.Còn ông hàng xóm không biết trốn đi đâu.
Tôi bế con ra giữa sân, nhẹ nhàng nói:
“Tôi chưa từng làm gì có lỗi. Còn bà – người đẩy con dâu vào địa ngục – thì nên tự hỏi lại mình. Tôi bầu con gái – nhưng con tôi có bố, có mẹ – và có danh dự. Không cần bà phải ban phát.”
Bà quỳ gối giữa sân, khóc lóc cầu xin tha thứ trước mặt cả họ.
Còn tôi, tôi bế con vào nhà.
Tôi đã sinh con gái – nhưng sinh ra bản lĩnh của một người mẹ không để ai chà đạp.