Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Sao
  • Tâm sự
  • Tử vi
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
Tôi đúng là “siêu giỏi”, làm vợ và bồ cùng sinh con một lúc ở cùng 1 bệnh viện, vợ ở tầng trên còn bồ nằm tầng dưới. Tôi chạy đi chạy lại đến phờ phạc cả người. Tưởng trót lọt thì chuyện không ngờ xảy ra và cái kết bẽ bàng giữa viện

Tôi đúng là “siêu giỏi”, làm vợ và bồ cùng sinh con một lúc ở cùng 1 bệnh viện, vợ ở tầng trên còn bồ nằm tầng dưới. Tôi chạy đi chạy lại đến phờ phạc cả người. Tưởng trót lọt thì chuyện không ngờ xảy ra và cái kết bẽ bàng giữa viện

Thanh Thanh 5 Tháng 6, 2025

Người ta nói đàn ông năm thê bảy thiếp là chuyện xưa rồi, thời nay chỉ cần hai người sinh cùng lúc cũng đủ để đời nát như tương. Tôi – Nguyễn Hoàng Nam – tự cho mình là giỏi, ai ngờ đến một ngày lại phải chạy thục mạng giữa hai tầng bệnh viện chỉ để chờ… hai tiếng khóc chào đời.”

Bốn giờ sáng – Bệnh viện Phụ sản Hà Nội

Tiếng điện thoại réo vang giữa màn đêm khiến Hoàng Nam bật dậy như lò xo. Trên màn hình, tên người gọi hiện lên rõ ràng: “Vân – Vợ”. Anh bắt máy, giọng còn ngái ngủ:

– Alo… Vân à?

– Anh ơi… em… đau bụng… chắc… chắc em sắp sinh rồi…

Nam lập tức tỉnh táo. Nhảy ra khỏi giường, anh vội khoác áo, cầm chìa khóa xe. Nhưng chưa kịp ra khỏi nhà, điện thoại lại rung. Lần này, tên hiển thị là “My – bạn thân”. Tim anh thắt lại.

– Alo?

– Anh… em… cũng sắp sinh… đang trên đường tới bệnh viện… Em đau lắm… anh tới được không?

Nam ngẩn người. Lưỡi anh cứng lại, không biết phải nói gì. Hai người phụ nữ, hai đứa trẻ. Một tình huống mà anh chưa từng tưởng tượng đến – lại xảy ra vào cùng một ngày, cùng một buổi sáng.

Nguyễn Hoàng Nam, 35 tuổi, trưởng phòng kinh doanh của một công ty bất động sản lớn ở Hà Nội, có tất cả: công việc ổn định, vợ hiền, nhà đẹp. Vợ anh – Trần Thùy Vân – là giáo viên cấp hai, nhẹ nhàng và có phần cam chịu. Họ cưới nhau đã gần 5 năm, đứa con đầu lòng là món quà cả hai chờ đợi mỏi mòn.

Nhưng đời không đơn giản. Trong một lần đi công tác Sài Gòn, anh gặp Lê Thanh My – cô lễ tân trẻ trung, xinh đẹp và sắc sảo. Ban đầu chỉ là vài tin nhắn qua lại. Rồi những chuyến công tác tiếp diễn, họ dần vượt qua giới hạn. Khi My nói có thai, Nam hoảng loạn, nhưng cũng không đủ cứng rắn để dứt. My từ Sài Gòn chuyển ra Hà Nội, nói dối gia đình rằng có công việc mới, rồi âm thầm giữ liên lạc với anh.

Giờ thì cả hai người đều đang chờ sinh – cùng một ngày, cùng bệnh viện. Nam thuyết phục My sinh ở bệnh viện Phụ sản Hà Nội – để “có thể chăm sóc tốt hơn”. Vân – vợ anh – cũng đã đặt phòng từ trước.

Trớ trêu thay, Vân nằm phòng VIP tầng 4, còn My chỉ đủ tiền thuê phòng dịch vụ tầng 2. Nam lúc này như mắc cạn giữa hai dòng nước. Anh đưa Vân vào phòng sinh, rồi giả vờ “ra ngoài mua đồ” để xuống tầng 2 kiểm tra My.

Y tá tầng dưới nhìn anh với ánh mắt kỳ lạ:

– Anh là chồng sản phụ Lê Thanh My à? Anh vào đi, cô ấy đang đau lắm.

Nam gật, cảm giác tội lỗi len lỏi trong lồng ngực. Anh cầm tay My, lau mồ hôi trán cho cô, rồi vội vàng chạy lên tầng 4 khi y tá trên gọi thông báo vợ anh cũng đang chuyển dạ.

Cứ thế, suốt 6 tiếng đồng hồ, Nam như con thoi chạy đi chạy lại giữa hai tầng – lúc thì “anh ơi, con đạp mạnh lắm”, khi lại “em đau quá, em muốn mổ…”, nước mắt lăn dài trên cả hai khuôn mặt. Và trong mỗi căn phòng, Nam đóng vai… người chồng.

8 giờ sáng, tiếng khóc đầu tiên vang lên từ tầng 2 – My đã sinh một bé trai kháu khỉnh. Nam ôm đứa bé, xúc động trào dâng. Nhưng chỉ mười phút sau, tầng 4 cũng vang tiếng khóc thứ hai – Vân sinh thường, một bé gái nhẹ nhàng, xinh xắn.

Hai đứa trẻ. Hai người mẹ. Một người cha… chung.

Nam mệt mỏi, kiệt sức, vừa bước khỏi phòng sinh thì cái điều không tưởng lại xảy ra: khi anh rảo bước xuống tầng 2 với bịch cháo dinh dưỡng trên tay, Vân – vợ anh – đang ngồi xe lăn, được y tá đẩy dạo hành lang sau sinh.

Ánh mắt họ chạm nhau.

Vân chết lặng.

Còn phía sau Nam… My từ từ bước ra phòng bệnh, tay bồng con. Gương mặt tái nhợt, ánh mắt đầy hy vọng. Cả hành lang bệnh viện phút chốc như đông cứng.

– Anh… là ai với cô ta? – Vân hỏi, giọng nghẹn lại.

Nam đứng giữa hai người phụ nữ, run rẩy, môi mấp máy không thành lời.

– Người chồng lý tưởng? – My lên tiếng, cười chua chát. – Hay chỉ là một kẻ hèn nhát không biết lựa chọn?

Không khí đặc quánh, y tá hoảng hốt nhìn quanh, bệnh nhân đi ngang không dám cất tiếng. Một bác sĩ đi ngang thở dài, lẩm bẩm: “Lại thêm một vụ…”

Còn Nam, hắn chỉ biết cúi đầu.

Từ người đàn ông “giỏi giang”, “chỉn chu” – Hoàng Nam đã thành chủ đề bàn tán của cả bệnh viện chỉ sau một buổi sáng.

ôi tưởng mình có thể làm chủ được mọi thứ: cảm xúc, tình yêu, cả hai cuộc đời. Nhưng đến khi đứng giữa hành lang bệnh viện, bị hai người phụ nữ nhìn chằm chằm như kẻ phản bội, tôi mới biết… cái giá của sự khôn ngoan giả tạo là sự sụp đổ không thể cứu vãn.”

Từ khoảnh khắc ấy, mọi thứ diễn ra như một cơn bão im lặng. Không ai hét lên, không ai đánh ghen, không có tát tai, không có cảnh tượng náo loạn như phim truyền hình. Nhưng cái nhìn lạnh lẽo của Vân, cái nhíu mày nhẫn nhịn của My – còn đáng sợ hơn mọi lời mắng chửi.

Nam ngồi ở hành lang, tay gác trán, tim đập loạn. Anh muốn lên tiếng, muốn giải thích, nhưng… giải thích thế nào cho hợp lý việc cả vợ và bồ cùng sinh con ở một bệnh viện, cùng một ngày, chỉ cách nhau hai tầng lầu?

Điện thoại rung lên: tin nhắn từ mẹ vợ.

“Vân nhắn rằng con vừa lên chức ba. Chúc mừng nhé. Cả nhà sẽ đến thăm sớm.”

Nam nghẹn họng.

Ngay sau đó, lại một tin nhắn nữa – từ mẹ My:

“Cháu đẻ rồi à? Tốt quá. Ba mẹ bay ra Hà Nội tuần sau. Báo anh rể đi.”

Mọi thứ… sắp vỡ tan.

Sau khi được đưa về phòng nghỉ, Vân không nói gì thêm. Gương mặt cô nhợt nhạt, ánh mắt trống rỗng, như không còn quan tâm đến bất cứ điều gì xung quanh. Nam đứng ngoài cửa phòng suốt buổi chiều, chờ cô cho vào. Đến khi y tá ra đuổi nhẹ: “Sản phụ cần nghỉ, anh nên về.” – Nam mới rời đi.

Tối hôm đó, anh nhận được một tin nhắn từ số của Vân:

“Tôi không muốn làm ầm lên. Tôi chỉ muốn anh ra khỏi cuộc sống của mẹ con tôi. Đơn ly hôn sẽ gửi về nhà. Cảm ơn vì đã cho tôi hiểu rõ bộ mặt thật.”

Không một câu chửi. Không một lời níu kéo. Sự lặng lẽ ấy… như nhát dao cắt sâu hơn bất kỳ sự giận dữ nào.

Nam đổ gục trên ghế, không dám gọi lại. Anh hiểu – Vân đã không còn gì để mất. Cô chỉ chọn cách mất anh trong im lặng.

Một ngày sau, Nam quay lại bệnh viện, mang theo túi quà sơ sinh, mấy hộp sữa công thức, đồ bỉm tã. Anh đứng trước phòng của My, gõ cửa.

Cô mở ra, tay bồng con, mắt vẫn sưng đỏ vì thiếu ngủ.

– Em ổn chứ?

– Em ổn. Anh về đi. – My nói, nhẹ như gió thoảng.

– Anh xin lỗi… Anh không ngờ mọi chuyện lại thành ra như thế này…

My bật cười khô khốc:

– Anh “không ngờ”? Em là người thứ ba mà đến cả quyền được anh đứng tên khai sinh con cũng không có. Em không đòi cưới, không đòi danh phận. Em chỉ cần anh đừng hèn. Mà cuối cùng, anh vẫn chọn trốn.

– Anh sẽ chịu trách nhiệm… Anh sẽ lo cho con…

– Trách nhiệm? – My siết chặt đứa bé. – Anh tưởng ném vài triệu mỗi tháng là đủ à? Con em không cần một người cha sống lén lút. Nó cần sự thật. Mà sự thật thì anh không dám nhìn vào.

Nam im lặng. Đó là điều anh luôn sợ nhất – bị nhìn thấu.

Hai tuần sau, Vân rời khỏi nhà. Cô dọn về quê mẹ ở Nam Định, đưa theo con gái và cắt đứt liên lạc hoàn toàn. Đơn ly hôn được gửi qua bưu điện, chữ ký lạnh lùng như giọng văn.

My thì chuyển đến thuê một căn hộ nhỏ ở Long Biên, đăng ký khai sinh con dưới tên mẹ. Khi nhân viên UBND hỏi về phần tên cha, cô chỉ cười:

– Không có cha. Có mẹ là đủ.

Còn Nam? Anh vẫn sống trong căn nhà ba tầng yên tĩnh ở Cầu Giấy, nhưng lạnh lẽo hơn bao giờ hết. Mỗi lần đi ngang qua siêu thị, thấy một người đàn ông đẩy xe nôi, anh lại quay mặt đi.

Anh từng nghĩ mình “giỏi” – biết cách giữ cả hai bên, khéo léo che giấu, biết lấp liếm khi cần. Nhưng giỏi giang thật sự, không phải là lừa được bao nhiêu người, mà là có dũng khí để sống đúng và chịu trách nhiệm đúng.

Giờ, chẳng còn ai để gọi anh là “chồng”, là “ba”, là “người yêu”. Chỉ còn lại một gã đàn ông cô độc – với hai đứa con không mang họ mình.

Người ta cứ nghĩ làm tổn thương hai người phụ nữ là tội lỗi lớn nhất. Nhưng thật ra, điều tệ nhất là khi một người đàn ông tự tay hủy hoại hình ảnh làm cha – và rồi không còn cơ hội làm lại.

Prev Article
Next Article

Related Articles

Chúc thọ lần thứ 69, bố tôi đặt 15 bàn tiệc ở khách sạn để mời anh em đến ăn bữa cơm thân mật, quá giờ cơm 30 phút vẫn không 1 bóng người đến dự, bố đang đỏ mắt chỉ trực khóc thì 1 người họ hàng chạy tới, dúi vào tay 1 tờ A4 rồi quay người rời đi, dở ra đọc, nhà tôi bàng hoàng vì thứ viết bên trong

Chúc thọ lần thứ 69, bố tôi đặt 15 bàn tiệc ở khách sạn để mời anh em đến ăn bữa cơm thân mật, quá giờ cơm 30 phút vẫn không 1 bóng người đến dự, bố đang đỏ mắt chỉ trực khóc thì 1 người họ hàng chạy tới, dúi vào tay 1 tờ A4 rồi quay người rời đi, dở ra đọc, nhà tôi bàng hoàng vì thứ viết bên trong

Bí m:;ật phía sau chuyện t.ình 5 năm của cặp đôi “đũa lệch” đứng bên nhau như mẹ và con trai

Bí m:;ật phía sau chuyện t.ình 5 năm của cặp đôi “đũa lệch” đứng bên nhau như mẹ và con trai

Leave a Reply Cancel Reply

HOT NEWS

  • Bé gái xin vào bệnh viện để gặp bố lần cuối, y tá hỏi bố em là ai thì chết lặng…
    Bé gái xin vào bệnh viện để gặp bố lần cuối, y tá hỏi bố em là ai thì chết lặng…
  • Người đàn ông bán thịt trả nhầm ví cho bà cụ, 10 năm sau anh bẽ bàng được mời về biệt thự nhận di chúc
    Người đàn ông bán thịt trả nhầm ví cho bà cụ, 10 năm sau anh bẽ bàng được mời về biệt thự nhận di chúc
  • Cô dâu đang phát biểu bỗng ngất xỉu ngay giữa lễ cưới khi nhìn thấy vết bớt son trên tay mẹ chú rể
    Cô dâu đang phát biểu bỗng ngất xỉu ngay giữa lễ cưới khi nhìn thấy vết bớt son trên tay mẹ chú rể
  • Con trai bị lính địch bế đi khi còn đỏ hỏn, bé trai thất lạc giữa khói lửa, gần nửa thế kỷ sau thấy người lính năm đó trở về làng, báo cho người mẹ tin tức lặng người…Con trai bị lính địch bế đi khi còn đỏ hỏn, bé trai thất lạc giữa khói lửa, gần nửa thế kỷ sau thấy người lính năm đó trở về làng, báo cho người mẹ tin tức lặng người…
    Con trai bị lính địch bế đi khi còn đỏ hỏn, bé trai thất lạc giữa khói lửa, gần nửa thế kỷ sau thấy người …
  • Người đàn ông mặc đồ lam lũ đi rút 5 tỷ trong sổ tiết kiệm, nhân viên định báo bảo vệ thì ông chỉ thẳng tay ra cửa
    Người đàn ông mặc đồ lam lũ đi rút 5 tỷ trong sổ tiết kiệm, nhân viên định báo bảo vệ thì ông chỉ thẳng …
  • Báo động toàn sân bay vì chó nghiệp vụ sủa dữ dội vào đứa bé sơ sinh – cảnh sát lập tức bao vây …
    Báo động toàn sân bay vì chó nghiệp vụ sủa dữ dội vào đứa bé sơ sinh – cảnh sát lập tức bao vây …
  • Người đàn ông lạ mặt ngày nào cũng đưa 3 ổ bánh mì vào bệnh viện tâm thần, bác sĩ bất ngờ xem kĩ lại camera thì phát hiện
    Người đàn ông lạ mặt ngày nào cũng đưa 3 ổ bánh mì vào bệnh viện tâm thần, bác sĩ bất ngờ xem kĩ lại …
  • Nữ tỷ phú lớn tiếng xỉ vả nhà sư ở sân bay, 5 phút sau bị trời phạt ngay tại chỗ
    Nữ tỷ phú lớn tiếng xỉ vả nhà sư ở sân bay, 5 phút sau bị trời phạt ngay tại chỗ
  • NSƯT Tuyết Nga qua đời, thọ 80 tuổi
    NSƯT Tuyết Nga qua đời, thọ 80 tuổi

Bài viết mới

  • Cô gái đi phỏng vấn đeo chiếc vòng cổ kỳ lạ, tỷ phú nhìn thấy liền run rẩy hỏi : Mẹ cháu tên gì
    Cô gái đi phỏng vấn đeo chiếc vòng cổ kỳ lạ, tỷ phú nhìn thấy liền run rẩy hỏi : Mẹ cháu tên gì
    Trong phòng họp sang trọng của một tập đoàn nghìn …
  • Bà cụ 72 tuổi dọn lên thành phố sống cùng con trai sau khi được 2 tỷ tiền đền bù, rồi lặng lẽ xách vali rời đi sau khi nghe lén một cuộc trò chuyện…
    Bà cụ 72 tuổi dọn lên thành phố sống cùng con trai sau khi được 2 tỷ tiền đền bù, rồi lặng lẽ xách vali …
    Mẹ lên ở với con cho vui… Đất dưới quê …
  • Vợ chồng già sống trong nhà nát, ngày giỗ con trai, đoàn siêu xe đỗ trước cửa, hé lộ thân phận thật
    Vợ chồng già sống trong nhà nát, ngày giỗ con trai, đoàn siêu xe đỗ trước cửa, hé lộ thân phận thật
    Ngày hôm ấy, trời miền Trung xám xịt, mưa rơi …
  • Gia đình tôi rất mừng và ủng hộ mẹ đi bước nữa. Chú kia làm quản lý cấp cao ở nhà máy giày da, kinh tế ổn định, kém mẹ tôi vài tuổi. Đám cưới của mẹ tôi được tổ chức khá linh đình. Rạp cỗ phải hơn trăm mâm, khách đến đông kín cả làng. Chưa bao giờ tôi thấy mẹ xinh đẹp như thế. Nhưng ai ngờ…
    Gia đình tôi rất mừng và ủng hộ mẹ đi bước nữa. Chú kia làm quản lý cấp cao ở nhà máy giày da, kinh …
    Tên tôi là Ngọc. Tôi sống cùng mẹ ở một …
  • Tôi đòi ly hôn vì không thể chịu nổi nữa, chồng mỉm cười gật đầu, với điều kiện: Tôi tay trắng ra đi. Anh cười khẩy nhưng tôi đồng ý ngay, Ký xong đơn ly hôn, anh ta đưa cho tôi 500 nghìn tiền đi xe, tôi liền ra tiệm vé số…..
    Tôi đòi ly hôn vì không thể chịu nổi nữa, chồng mỉm cười gật đầu, với điều kiện: Tôi tay trắng ra đi. Anh cười …
    “Ly hôn đi.” “Ừ, nhưng em phải ra đi tay …
  • Sinh nhật lần đầu sau khi làm bố, người chồng hí hửng tổ chức bữa tiệc nhỏ mời hết họ hàng nhưng chỉ vài giờ sau, anh phát hiện một tấm phim X-quang của vợ
    Sinh nhật lần đầu sau khi làm bố, người chồng hí hửng tổ chức bữa tiệc nhỏ mời hết họ hàng nhưng chỉ vài giờ …
    Sau bao năm chờ đợi, Minh cuối cùng cũng được …
  • Người vợ chuẩn bị sinh nở, chồng mang đồ qua thì bị tai nạn xe máy mất luôn tại chỗ nhưng trong 7 ngày vợ đang cho con ăn thì bất ngờ nhìn thấy trên bàn thờ
    Người vợ chuẩn bị sinh nở, chồng mang đồ qua thì bị tai nạn xe máy mất luôn tại chỗ nhưng trong 7 ngày vợ …
    Ngày dự sinh cận kề, chị Hương được gia đình …
  • Mẹ chồng và con dâu có bầu cùng 1 thời gian, lúc đẻ ra, nhìn mặt 2 đứa trẻ người bố chồng xanh mặt ….
    Mẹ chồng và con dâu có bầu cùng 1 thời gian, lúc đẻ ra, nhìn mặt 2 đứa trẻ người bố chồng xanh mặt ….
    Ở một vùng quê ven đô, nơi mùa lúa thơm …
  • Bỏ vợ vì không sinh được con trai, Dũng rước Thu về làm vợ ba năm sau, sự thật về “cháu đích tôn” khiến anh sụp đổ..
    Bỏ vợ vì không sinh được con trai, Dũng rước Thu về làm vợ ba năm sau, sự thật về “cháu đích tôn” khiến anh …
    Nguyễn Văn Dũng, 35 tuổi, sinh ra trong một gia …
  • Sắp bị xử tử, ông lão xin gặp… một con chó, không ai ngờ cuộc đời ông đổi hướng từ đó
    Sắp bị xử tử, ông lão xin gặp… một con chó, không ai ngờ cuộc đời ông đổi hướng từ đó
    Trong ánh sáng mờ đục của nhà tù tỉnh lẻ, …

Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Copyright © 2025 Tin nhanh
Liên hệ: [email protected]