Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Menu
  • Trang chủ
  • Xã hội
  • Sao
  • Tâm sự
  • Tử vi
  • Chính sách bảo mật
Home
Tâm sự
Tôi đúng là “siêu giỏi”, làm vợ và bồ cùng sinh con một lúc ở cùng 1 bệnh viện, vợ ở tầng trên còn bồ nằm tầng dưới. Tôi chạy đi chạy lại đến phờ phạc cả người. Tưởng trót lọt thì chuyện không ngờ xảy ra và cái kết bẽ bàng giữa viện

Tôi đúng là “siêu giỏi”, làm vợ và bồ cùng sinh con một lúc ở cùng 1 bệnh viện, vợ ở tầng trên còn bồ nằm tầng dưới. Tôi chạy đi chạy lại đến phờ phạc cả người. Tưởng trót lọt thì chuyện không ngờ xảy ra và cái kết bẽ bàng giữa viện

Thanh Thanh 5 Tháng 6, 2025

Người ta nói đàn ông năm thê bảy thiếp là chuyện xưa rồi, thời nay chỉ cần hai người sinh cùng lúc cũng đủ để đời nát như tương. Tôi – Nguyễn Hoàng Nam – tự cho mình là giỏi, ai ngờ đến một ngày lại phải chạy thục mạng giữa hai tầng bệnh viện chỉ để chờ… hai tiếng khóc chào đời.”

Bốn giờ sáng – Bệnh viện Phụ sản Hà Nội

Tiếng điện thoại réo vang giữa màn đêm khiến Hoàng Nam bật dậy như lò xo. Trên màn hình, tên người gọi hiện lên rõ ràng: “Vân – Vợ”. Anh bắt máy, giọng còn ngái ngủ:

– Alo… Vân à?

– Anh ơi… em… đau bụng… chắc… chắc em sắp sinh rồi…

Nam lập tức tỉnh táo. Nhảy ra khỏi giường, anh vội khoác áo, cầm chìa khóa xe. Nhưng chưa kịp ra khỏi nhà, điện thoại lại rung. Lần này, tên hiển thị là “My – bạn thân”. Tim anh thắt lại.

– Alo?

– Anh… em… cũng sắp sinh… đang trên đường tới bệnh viện… Em đau lắm… anh tới được không?

Nam ngẩn người. Lưỡi anh cứng lại, không biết phải nói gì. Hai người phụ nữ, hai đứa trẻ. Một tình huống mà anh chưa từng tưởng tượng đến – lại xảy ra vào cùng một ngày, cùng một buổi sáng.

Nguyễn Hoàng Nam, 35 tuổi, trưởng phòng kinh doanh của một công ty bất động sản lớn ở Hà Nội, có tất cả: công việc ổn định, vợ hiền, nhà đẹp. Vợ anh – Trần Thùy Vân – là giáo viên cấp hai, nhẹ nhàng và có phần cam chịu. Họ cưới nhau đã gần 5 năm, đứa con đầu lòng là món quà cả hai chờ đợi mỏi mòn.

Nhưng đời không đơn giản. Trong một lần đi công tác Sài Gòn, anh gặp Lê Thanh My – cô lễ tân trẻ trung, xinh đẹp và sắc sảo. Ban đầu chỉ là vài tin nhắn qua lại. Rồi những chuyến công tác tiếp diễn, họ dần vượt qua giới hạn. Khi My nói có thai, Nam hoảng loạn, nhưng cũng không đủ cứng rắn để dứt. My từ Sài Gòn chuyển ra Hà Nội, nói dối gia đình rằng có công việc mới, rồi âm thầm giữ liên lạc với anh.

Giờ thì cả hai người đều đang chờ sinh – cùng một ngày, cùng bệnh viện. Nam thuyết phục My sinh ở bệnh viện Phụ sản Hà Nội – để “có thể chăm sóc tốt hơn”. Vân – vợ anh – cũng đã đặt phòng từ trước.

Trớ trêu thay, Vân nằm phòng VIP tầng 4, còn My chỉ đủ tiền thuê phòng dịch vụ tầng 2. Nam lúc này như mắc cạn giữa hai dòng nước. Anh đưa Vân vào phòng sinh, rồi giả vờ “ra ngoài mua đồ” để xuống tầng 2 kiểm tra My.

Y tá tầng dưới nhìn anh với ánh mắt kỳ lạ:

– Anh là chồng sản phụ Lê Thanh My à? Anh vào đi, cô ấy đang đau lắm.

Nam gật, cảm giác tội lỗi len lỏi trong lồng ngực. Anh cầm tay My, lau mồ hôi trán cho cô, rồi vội vàng chạy lên tầng 4 khi y tá trên gọi thông báo vợ anh cũng đang chuyển dạ.

Cứ thế, suốt 6 tiếng đồng hồ, Nam như con thoi chạy đi chạy lại giữa hai tầng – lúc thì “anh ơi, con đạp mạnh lắm”, khi lại “em đau quá, em muốn mổ…”, nước mắt lăn dài trên cả hai khuôn mặt. Và trong mỗi căn phòng, Nam đóng vai… người chồng.

8 giờ sáng, tiếng khóc đầu tiên vang lên từ tầng 2 – My đã sinh một bé trai kháu khỉnh. Nam ôm đứa bé, xúc động trào dâng. Nhưng chỉ mười phút sau, tầng 4 cũng vang tiếng khóc thứ hai – Vân sinh thường, một bé gái nhẹ nhàng, xinh xắn.

Hai đứa trẻ. Hai người mẹ. Một người cha… chung.

Nam mệt mỏi, kiệt sức, vừa bước khỏi phòng sinh thì cái điều không tưởng lại xảy ra: khi anh rảo bước xuống tầng 2 với bịch cháo dinh dưỡng trên tay, Vân – vợ anh – đang ngồi xe lăn, được y tá đẩy dạo hành lang sau sinh.

Ánh mắt họ chạm nhau.

Vân chết lặng.

Còn phía sau Nam… My từ từ bước ra phòng bệnh, tay bồng con. Gương mặt tái nhợt, ánh mắt đầy hy vọng. Cả hành lang bệnh viện phút chốc như đông cứng.

– Anh… là ai với cô ta? – Vân hỏi, giọng nghẹn lại.

Nam đứng giữa hai người phụ nữ, run rẩy, môi mấp máy không thành lời.

– Người chồng lý tưởng? – My lên tiếng, cười chua chát. – Hay chỉ là một kẻ hèn nhát không biết lựa chọn?

Không khí đặc quánh, y tá hoảng hốt nhìn quanh, bệnh nhân đi ngang không dám cất tiếng. Một bác sĩ đi ngang thở dài, lẩm bẩm: “Lại thêm một vụ…”

Còn Nam, hắn chỉ biết cúi đầu.

Từ người đàn ông “giỏi giang”, “chỉn chu” – Hoàng Nam đã thành chủ đề bàn tán của cả bệnh viện chỉ sau một buổi sáng.

ôi tưởng mình có thể làm chủ được mọi thứ: cảm xúc, tình yêu, cả hai cuộc đời. Nhưng đến khi đứng giữa hành lang bệnh viện, bị hai người phụ nữ nhìn chằm chằm như kẻ phản bội, tôi mới biết… cái giá của sự khôn ngoan giả tạo là sự sụp đổ không thể cứu vãn.”

Từ khoảnh khắc ấy, mọi thứ diễn ra như một cơn bão im lặng. Không ai hét lên, không ai đánh ghen, không có tát tai, không có cảnh tượng náo loạn như phim truyền hình. Nhưng cái nhìn lạnh lẽo của Vân, cái nhíu mày nhẫn nhịn của My – còn đáng sợ hơn mọi lời mắng chửi.

Nam ngồi ở hành lang, tay gác trán, tim đập loạn. Anh muốn lên tiếng, muốn giải thích, nhưng… giải thích thế nào cho hợp lý việc cả vợ và bồ cùng sinh con ở một bệnh viện, cùng một ngày, chỉ cách nhau hai tầng lầu?

Điện thoại rung lên: tin nhắn từ mẹ vợ.

“Vân nhắn rằng con vừa lên chức ba. Chúc mừng nhé. Cả nhà sẽ đến thăm sớm.”

Nam nghẹn họng.

Ngay sau đó, lại một tin nhắn nữa – từ mẹ My:

“Cháu đẻ rồi à? Tốt quá. Ba mẹ bay ra Hà Nội tuần sau. Báo anh rể đi.”

Mọi thứ… sắp vỡ tan.

Sau khi được đưa về phòng nghỉ, Vân không nói gì thêm. Gương mặt cô nhợt nhạt, ánh mắt trống rỗng, như không còn quan tâm đến bất cứ điều gì xung quanh. Nam đứng ngoài cửa phòng suốt buổi chiều, chờ cô cho vào. Đến khi y tá ra đuổi nhẹ: “Sản phụ cần nghỉ, anh nên về.” – Nam mới rời đi.

Tối hôm đó, anh nhận được một tin nhắn từ số của Vân:

“Tôi không muốn làm ầm lên. Tôi chỉ muốn anh ra khỏi cuộc sống của mẹ con tôi. Đơn ly hôn sẽ gửi về nhà. Cảm ơn vì đã cho tôi hiểu rõ bộ mặt thật.”

Không một câu chửi. Không một lời níu kéo. Sự lặng lẽ ấy… như nhát dao cắt sâu hơn bất kỳ sự giận dữ nào.

Nam đổ gục trên ghế, không dám gọi lại. Anh hiểu – Vân đã không còn gì để mất. Cô chỉ chọn cách mất anh trong im lặng.

Một ngày sau, Nam quay lại bệnh viện, mang theo túi quà sơ sinh, mấy hộp sữa công thức, đồ bỉm tã. Anh đứng trước phòng của My, gõ cửa.

Cô mở ra, tay bồng con, mắt vẫn sưng đỏ vì thiếu ngủ.

– Em ổn chứ?

– Em ổn. Anh về đi. – My nói, nhẹ như gió thoảng.

– Anh xin lỗi… Anh không ngờ mọi chuyện lại thành ra như thế này…

My bật cười khô khốc:

– Anh “không ngờ”? Em là người thứ ba mà đến cả quyền được anh đứng tên khai sinh con cũng không có. Em không đòi cưới, không đòi danh phận. Em chỉ cần anh đừng hèn. Mà cuối cùng, anh vẫn chọn trốn.

– Anh sẽ chịu trách nhiệm… Anh sẽ lo cho con…

– Trách nhiệm? – My siết chặt đứa bé. – Anh tưởng ném vài triệu mỗi tháng là đủ à? Con em không cần một người cha sống lén lút. Nó cần sự thật. Mà sự thật thì anh không dám nhìn vào.

Nam im lặng. Đó là điều anh luôn sợ nhất – bị nhìn thấu.

Hai tuần sau, Vân rời khỏi nhà. Cô dọn về quê mẹ ở Nam Định, đưa theo con gái và cắt đứt liên lạc hoàn toàn. Đơn ly hôn được gửi qua bưu điện, chữ ký lạnh lùng như giọng văn.

My thì chuyển đến thuê một căn hộ nhỏ ở Long Biên, đăng ký khai sinh con dưới tên mẹ. Khi nhân viên UBND hỏi về phần tên cha, cô chỉ cười:

– Không có cha. Có mẹ là đủ.

Còn Nam? Anh vẫn sống trong căn nhà ba tầng yên tĩnh ở Cầu Giấy, nhưng lạnh lẽo hơn bao giờ hết. Mỗi lần đi ngang qua siêu thị, thấy một người đàn ông đẩy xe nôi, anh lại quay mặt đi.

Anh từng nghĩ mình “giỏi” – biết cách giữ cả hai bên, khéo léo che giấu, biết lấp liếm khi cần. Nhưng giỏi giang thật sự, không phải là lừa được bao nhiêu người, mà là có dũng khí để sống đúng và chịu trách nhiệm đúng.

Giờ, chẳng còn ai để gọi anh là “chồng”, là “ba”, là “người yêu”. Chỉ còn lại một gã đàn ông cô độc – với hai đứa con không mang họ mình.

Người ta cứ nghĩ làm tổn thương hai người phụ nữ là tội lỗi lớn nhất. Nhưng thật ra, điều tệ nhất là khi một người đàn ông tự tay hủy hoại hình ảnh làm cha – và rồi không còn cơ hội làm lại.

Prev Article
Next Article

Related Articles

Giúp việc xin về quê ăn Tết sớm nhưng sau chưa đầy 2 ngày đã nhắn tin: “Em ơi, chị xin nghỉ luôn nhé, em tìm người khác giúp chị” – News

Giúp việc xin về quê ăn Tết sớm nhưng sau chưa đầy 2 ngày đã nhắn tin: “Em ơi, chị xin nghỉ luôn nhé, em tìm người khác giúp chị” – News

Chàng s:;inh viên bỏ lỡ kì thi vì cíu chủ tịch ngất bên lề đường, b:;ất ngờ cuộc đời cậu bước sang trang mới

Chàng s:;inh viên bỏ lỡ kì thi vì cíu chủ tịch ngất bên lề đường, b:;ất ngờ cuộc đời cậu bước sang trang mới

HOT NEWS

  • Bà cụ bán xôi đầu chợ đột ngột qua đời, hàng xóm hùn nhau tiền mua quan tài, nào ngờ khi mở túi vải vá dưới gối, cả xã choáng váng  gọi công an đến gấp
    Bà cụ bán xôi đầu chợ đột ngột qua đời, hàng xóm hùn nhau tiền mua quan tài, nào ngờ khi mở túi vải vá …
  • Rồi cô nháy mắt, thêm một câu khiến tôi sững sờ: “Chị cứ yên tâm, đợi em làm bà chủ rồi, sẽ tăng lương cho chị.”
    Rồi cô nháy mắt, thêm một câu khiến tôi sững sờ: “Chị cứ yên tâm, đợi em làm bà chủ rồi, sẽ tăng lương cho …
  • Mẹ đơn thân bị coi thường vì dắt con trai đi phỏng vấn, 5 phút sau cậu bé có hành động cứu cả tập đoàn khiến cả công ty phải cúi đầu xin lỗi
    Mẹ đơn thân bị coi thường vì dắt con trai đi phỏng vấn, 5 phút sau cậu bé có hành động cứu cả tập đoàn …
  • Giữa mâm cỗ cúng giỗ tổ, đứa cháu trai chỉ vào chị dâu cả rồi hỏi: “Cô ơi, sao con thấy chú kia thơm như cô ấy?”, cả nhà chết sững đổ dồn ánh mắt về phía người đàn ông đang nấu cỗ, mẹ chồng đùng đùng đi trích xuất camera thì phát hiện ra…
    Giữa mâm cỗ cúng giỗ tổ, đứa cháu trai chỉ vào chị dâu cả rồi hỏi: “Cô ơi, sao con thấy chú kia thơm như …
  • “Nếu sau này anh hạnh phúc, đừng quay đầu nhìn lại”
    “Nếu sau này anh hạnh phúc, đừng quay đầu nhìn lại”
  • Tôi là đứa con gái không có bố, mọi người thường trêu chọc tôi là đứa con hoang
    Tôi là đứa con gái không có bố, mọi người thường trêu chọc tôi là đứa con hoang
  • “Nghèo đi đôi với hèn chỉ có bà lấy điện thoại của tôi thôi,không mang ra trả thì đừng trách tôi gô cổ bà lên Phường”.Người phụ nữ liên tục chỉ tay quát tháo vào mặt bà Lan cho rằng bà là người lấy chiếc điện thoại để rồi cô ta phải hối hận.
    “Nghèo đi đôi với hèn chỉ có bà lấy điện thoại của tôi thôi,không mang ra trả thì đừng trách tôi gô cổ bà lên …
  • Ngày làm lễ nhận bồ nhí của bố làm em gái, mẹ tôi chỉ lặng lẽ chiếu 1 video cho tất cả họ hàng cùng xem. Cô bồ nhí thì bỏ đi ngay lập tức, còn bố tôi thì ê chề trước mặt họ hàng
    Ngày làm lễ nhận bồ nhí của bố làm em gái, mẹ tôi chỉ lặng lẽ chiếu 1 video cho tất cả họ hàng cùng …
  • Bà lão bán rau nhặt hai bé sinh đôi về nuôi, 20 năm sau thân phận của chúng được hé mở, bà sốc khi biết 2 đứa trẻ đó  là…
    Bà lão bán rau nhặt hai bé sinh đôi về nuôi, 20 năm sau thân phận của chúng được hé mở, bà sốc khi biết …

Bài viết mới

  • Mê con gái sếp, tôi về bỏ ngay cô vợ quê mùa bán cá ở chợ để cưới tiểu thư nhà giàu, nào ngày ra mắt nhà gái, tôi lảo đảo nhìn thấy người phụ nữ hơn mình 10 tuổi
    Mê con gái sếp, tôi về bỏ ngay cô vợ quê mùa bán cá ở chợ để cưới tiểu thư nhà giàu, nào ngày ra …
    Tôi từng là thằng nhân viên quèn, vợ là cô …
  • Để bố già sống 1 mình ở quê, 3 con trai lấy vợ sinh con trên thành phố 3 năm không về, đến ngày nghe đất được đền bù mới kéo nhau về thì ngỡ ngàng khi vừa đến đầu làng trưởng thôn đã thông báo…
    Để bố già sống 1 mình ở quê, 3 con trai lấy vợ sinh con trên thành phố 3 năm không về, đến ngày nghe …
    Bố già năm nay đã ngoài 75 tuổi, sống lủi …
  • Lương hưu của mẹ chồng cao hơn cả lương tôi, tận 15 triệu/tháng nhưng chỉ đóng góp 2 triệu tiền ăn rồi toàn đòi phải ăn ngon, có hải sản, hôm đó tôi mua nguyên 1 mẻ cá ươn và rồi…
    Lương hưu của mẹ chồng cao hơn cả lương tôi, tận 15 triệu/tháng nhưng chỉ đóng góp 2 triệu tiền ăn rồi toàn đòi phải …
    Tôi đi làm cả ngày, lương tháng cũng chỉ nhỉnh …
  • Ham lấy chồng đại gia, ngày cưới tôi đeo vàng kín cổ, ai ngờ trong đêm tân hôn, vừa thấy chồng bước ra từ nhà tắm, tôi chỉ muốn tông cửa bỏ chạy
    Ham lấy chồng đại gia, ngày cưới tôi đeo vàng kín cổ, ai ngờ trong đêm tân hôn, vừa thấy chồng bước ra từ nhà …
    Ham lấy chồng đại gia, ngày cưới tôi đeo vàng …
  • 2 chị em gái mua nhà 2 tỷ đồng báo hiếu bố mẹ, em trai út không góp 1 đồng. 10 năm sau bố mẹ qua đời, căn nhà tăng giá gấp 3
    2 chị em gái mua nhà 2 tỷ đồng báo hiếu bố mẹ, em trai út không góp 1 đồng. 10 năm sau bố mẹ …
    Hai chị em gái góp tiền mua nhà 2 tỷ …
  • Biết chồng đưa bồ đi nghỉ lễ, em bán nhà lấy tiền mẹ con du lịch nước ngoài cho sướng, tội gì phải chịu đựng
    Biết chồng đưa bồ đi nghỉ lễ, em bán nhà lấy tiền mẹ con du lịch nước ngoài cho sướng, tội gì phải chịu đựng
    Biết chồng đưa bồ đi nghỉ lễ, em bán nhà …
  • Chăm cháu giúp con trai đến tận 8 năm, chẳng màng nhà cửa ở quê, một hôm đón cháu đi học về sớm tình cờ nghe cuộc trò chuyện “khôn lỏi” của hai vợ chồng, tôi ôm quần áo bỏ về quê, gọi thế nào cũng không lên, và rồi sau 3 ngày…
    Chăm cháu giúp con trai đến tận 8 năm, chẳng màng nhà cửa ở quê, một hôm đón cháu đi học về sớm tình cờ …
    Tôi là mẹ chồng, cũng là “bảo mẫu toàn thời …
  • Cậu bé nhặt rác vô tình nhặt được chiếc đài cũ phát ra âm thanh kỳ lạ, cảnh sát run rẩy khi bật lên
    Cậu bé nhặt rác vô tình nhặt được chiếc đài cũ phát ra âm thanh kỳ lạ, cảnh sát run rẩy khi bật lên
    Nam, 13 tuổi, sống cùng bà ngoại trong căn nhà …
  • Cô bé gọi 113 nói “Bố nhốt cháu trong phòng tắm nhiều ngày và cháu rất đói “…
    Cô bé gọi 113 nói “Bố nhốt cháu trong phòng tắm nhiều ngày và cháu rất đói “…
    Đồng hồ điểm 2 giờ 18 phút sáng tại trung …
  • Đi công tác dặn con: “Nếu thấy bố vào phòng chị ô sin gọi cho mẹ ngay nhé, xong việc mẹ cho 500k”, cả tuần không thấy gì thì yên tâm ai ngờ lúc về con bảo…chị sững người ….
    Đi công tác dặn con: “Nếu thấy bố vào phòng chị ô sin gọi cho mẹ ngay nhé, xong việc mẹ cho 500k”, cả tuần …
    Chị đi công tác, ngày ngày vẫn hỏi han chồng …

Tin nhanh

giải trí, xã hội, làm đẹp
Copyright © 2025 Tin nhanh
Liên hệ: [email protected]